Đã giải quyết bao nhiêu vấn đề công việc cho sinh viên?
Còn lợi dụng cả học trưởng Tiêu, nếu để cho học trưởng Tiêu biết việc này?
Hừ!
Vãn Vãn mặt không biến sắc bị Lộ Giai Kỳ kéo về phòng 302.
Trong chuyện này, Lộ Giai Kỳ còn tức giận hơn cô. Dọc theo đường đi vẫn luôn chửi bới An Tiểu Dương.
Vương Nguyệt Hỉ đi theo phía sau hai người, không lên tiếng, vẫn nghe Lộ Giai Kỳ ở đó chửi bới mà không dám tiếp lời.
Mãi cho đến phòng 302, đẩy cửa phòng ra, Lộ Giai Kỳ vẫn còn tức giận.
Liễu Tư Thuần ở trong ký túc xá, không đi ra ngoài. Cô ấy đang đọc sách, thấy họ bước vào, cô ấy không ngẩng đầu lên, hỏi một câu như mọi khi: "Về rồi?"
Lộ Giai Kỳ ngồi xuống giường thở hổn hển. Âm thanh lớn đến mức khiến Liễu Tư Thuần luôn chú ý vào sách cũng phát hiện cô ấy có gì đó không đúng, ngẩng đầu lên.
"Giai Kỳ làm sao vậy? Ai chọc giận cậu à?"
“An Tiểu Dương!"
Liễu Tư Thuần vừa nghe, cảm thấy cũng không phải chuyện gì to tát, lại cúi đầu: "Cậu lại đυ.ng phải đinh trên người anh ta rồi?"
Lộ Giai Kỳ thích An Tiểu Dương, đang theo đuổi anh ta, việc này mỗi một thành viên trong ký túc xá đều biết. Liễu Tư Thuần nghe được lời của cô ấy, bèn cho rằng An Tiểu Dương lại cho cô ấy cái đinh mềm nên mới tức giận như vậy.
“Không phải!” Lộ Giai Kỳ nói: "Sao cậu lại cho rằng anh ta từ chối tớ nên tớ mới tức giận?"
Liễu Tư Thuần nói: "Không phải như vậy sao? Lúc trước cậu bị đυ.ng phải đinh cũng có biểu cảm như hôm nay mà."
Cô ấy thật sự không ngờ còn có chuyện khác. Liễu Tư Thuần đột nhiên ngẩng đầu: "Chẳng lẽ còn có chuyện khác?” Nháy nháy mắt.
"Là vì tớ." Vãn Vãn đột nhiên trả lời.
Liễu Tư Thuần nói: "Bởi vì cậu? Có liên quan đến An Tiểu Dương, chẳng lẽ An Tiểu Dương thổ lộ với Vân Hy?” Rồi nói với Lộ Giai Kỳ: "An Tiểu Dương thích Vân Hy, không phải cậu đã biết việc này rồi sao? Có gì mà phải tức giận. Nếu cậu muốn theo đuổi An Tiểu Dương thì phải chuẩn bị tốt tâm lý chứ."
Lộ Giai Kỳ nói: "Không, tớ không tức giận vì chuyện này" Là An Tiểu Dương đột nhiên cản Vân Hy lại, muốn cậu ấy cùng đi xem phim, bị Vân Hy cự từ chối, cậu ta bèn bày ra mấy trò bẩn thỉu, sau đó nói Vân Hy đã sớm chấp nhận cậu ta lại còn nhất định phải giả bộ thanh cao, cầm quà cậu ta tặng rồi lại cố ý giả vờ từ chối. Tớ thật sự không nhìn nổi, đã chửi cậu ta ngay tại chỗ."
Lúc này Liễu Tư Thuần mới thật sự ngẩng đầu lên từ trong sách, vẻ mặt khϊếp sợ: "Còn có chuyện như vậy? Trời ạ! Sao cậu ta lại đáng ghê tởm vậy chứ?"
Lộ Giai Kỳ nói: "Ghê tởm thế đấy!"
"Biết rõ cậu thích cậu ta, đang theo đuổi cậu ta, vậy mà còn nhờ cậu chuyển quà cho Vân Hy, cũng may tâm lý cậu mạnh mẽ. Chưa tính đến chuyện này thì thôi, thế mà còn dám nói vậy? Người này thật là, sao trước kia lại không nhìn ra cặn bã như cậu ta?"
Vãn Vãn ngoại trừ lúc trở lại ký túc xá trả lời Liễu Tư Thuần một câu, sau đó không nói gì nữa, biểu cảm vẫn cứng ngắc.
Cho đến khi Lộ Giai Kỳ vỗ vai cô một cái: "Vân Hy, làm sao vậy? Vẫn chưa lấy lại tinh thần từ chuyện này sao?"
"Không có, An Tiểu Dương như thế nào không liên quan gì đến tớ, tớ..." Vãn Vãn nói: "Chỉ là hôm nay cậu vì tớ mà mắng An Tiểu Dương, về sau còn theo đuổi cậu ta thế nào."
Vãn Vãn ngay từ đầu đã thấy cậu ta rất không xứng với Lộ Giai Kỳ, nhưng sau đó lại nghĩ, Giai Kỳ thích An Tiểu Dương như vậy, sau chuyện lần này, chắc chắn hai người sẽ không có khả năng. Trong lòng cô ít nhiều có chút áy náy.
"Ôi, cậu vì việc này mà xuất thần đến bây giờ?" Lộ Giai Kỳ thờ ơ khoát tay: "So với tình yêu thì tớ coi trọng tình bạn hơn. Huống chi là một người đàn ông như An Tiểu Dương, hôm nay tớ đã nhìn thấu bản chất của cậu ta, cậu ta bị loại khỏi danh sách theo đuổi của tớ."
Vãn Vãn kinh ngạc: "Cậu không hối hận sao? Cậu đã theo đuổi cậu ta lâu lắm rồi."
Lộ Giai Kỳ nói: "Vậy thì sao, bây giờ tớ không thích cậu ta nữa.
Liễu Tư Thuần giơ ngón tay cái về phía Lộ Giai Kỳ: "Giai Kỳ, cậu được lắm!"
Lộ Giai Kỳ hất tóc một cái: "Chứ sao, tớ là ai, sao có thể vì một tên cặn bã mà làm tổn thương bạn tốt của mình, đó là không thể nào. Thiên hạ nhiều đàn ông như vậy, cóc ba chân không dễ tìm, đàn ông hai chân còn không dễ tìm sao?"
Vương Nguyệt Hỉ không nhịn được đ.â.m một dao: "Nhưng Giai Kỳ, đầu giường của cậu còn để những thứ An Tiểu Dương tặng"
Lộ Giai Kỳ ngẩn người, lúc này mới nhớ ra trên đầu giường cô ấy còn có rất nhiều thứ, vốn là đồ An Tiểu Dương đưa cho Vãn Vãn, cô ấy không nỡ ném đi, cuối cùng nhận lấy toàn bộ những thứ đó.
Cô ấy trèo lên đầu giường của mình rồi ném tất cả những thứ đó vào thùng rác: "Bắt đầu từ hôm nay, tớ sẽ nói lời tạm biệt với mối tình thầm lặng không thực tế trước đây"
Liễu Tư Thuần nói: "Đây mới là Lộ Giai Kỳ mà tớ quen biết, không phải Lộ Giai Kỳ yêu đương mù quáng kia"
Vãn Vãn nói: "Giai Kỳ, tớ ủng hộ cậu! Cậu có thể chờ đợi tình yêu thuộc về mình, tốt hơn An Tiểu Dương gấp trăm lần!"
Bốn người, tám đôi tay nắm chặt lấy nhau.
"Chắc canh chúng ta có thể tìm được người tốt hơn!"
Từ ngày Lộ Giai Kỳ nói trước mặt bao nhiêu học sinh rằng Trình Kiêu chính là bạn trai cô, bọn họ đang yêu đương, cô không dám đối mặt với Trình Kiêu.
Bắt đầu từ ngày đó, mỗi lần Vãn Vãn nhìn thấy Trình Kiêu, cũng không dám vô tư chơi đùa với anh.
Cô sợ Trình Kiêu nghe được chuyện này, sẽ có cái nhìn khác với cô.
Anh chỉ coi cô như em gái, mà bên mình lại truyền ra tin đồn như vậy, thật sự rất xin lỗi anh.
Rất nhanh Trình Kiêu cũng phát hiện ra chuyện này, hỏi cô làm sao vậy, cô lại ấp úng không nói lời nào.
Trình Kiêu càng tò mò.
Có chuyện gì đó, nhất định đã xảy ra chuyện gì anh không biết.
Khi Vãn Vãn bị An Tiểu Dương chặn lại, Trình Kiêu không có ở trường, cũng không ở công ty, mà đã đến nơi khác đàm phán một hạng mục.
Gần đây công ty đang thăng cấp, rất nhiều đơn đặt hàng, một mình Tiểu Ngô không giải quyết được, cần anh tự mình ra mặt. Anh đã xin trường cho nghỉ phép từ trước đó, một mình đến nơi khác đàm phán hạng mục này.
Cho nên chuyện xảy ra liên quan đến Vãn Vãn, anh cũng không biết.
Bây giờ nhìn thấy Vãn Vãn trông như thế này, phản ứng đầu tiên của anh là: Vãn Vãn yêu đương rồi?
Chỉ có yêu đương mới có thể muốn giữ khoảng cách với người đàn ông khác, không muốn có bất kỳ liên quan gì đến anh.
Chỉ cần nghĩ đến khả năng này, tim anh như d.a.o cắt.
Anh vẫn luôn chờ Vãn Vãn lớn lên, đợi đến khi cô trưởng thành mới thổ lộ, bây giờ đã chậm một bước?
Bị người ta nhanh chân lên trước?
Là thằng nhóc nào không có mắt, cướp người phụ nữ anh yêu nhất?
Còn không cho phép cô ở chung với mình?
Nhưng rõ ràng lúc anh rời khỏi Bắc Kinh, Vãn Vãn vẫn chưa có chuyện này.
Anh mới rời khỏi Bắc Kinh vài ngày, tính toán đâu ra đấy cũng mới nửa tháng, chỉ nửa tháng mà đã xảy ra chuyện lớn như vậy?
Trình Kiêu nổi giận.
Chuyện này, nhất định anh phải điều tra rõ ràng.
Rất nhanh, anh bắt đầu điều tra sâu hơn, chuyện của công ty cũng giao cho Tiểu Ngô.
Chuyện của công ty đã đi vào quỹ đạo từ khi anh đến nơi khác bàn bạc về dự án kia, hiện giờ anh cũng không cần tự ra mặt, Tiểu Ngô có thể giải quyết.
Hiện tại chuyện cấp bách, chuyện quan trọng nhất chính là chuyện của Vãn Vãn.
Chuyện của Vãn Vãn từ trước tới nay đều được anh đặt ở vị trí quan trọng nhất trong lòng.
Nhờ việc điều tra sâu hơn của anh, rất nhanh đã phát hiện vấn đề.
Chuyện này bắt đầu từ một tin đồn.
Không biết bắt đầu từ khi nào, Hoa Đại lưu truyền một tin đồn.