Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 380

Trên đường đi, Tân Uẩn rất lo lắng.

Nhìn tình trạng của ba mình, không biết sẽ chết lúc nào.

Tất cả là lỗi của cô.

Nếu không phải vì sự bướng bỉnh và một mực tin tưởng vào Thạch Vân Binh, Tân Tử Dân đã không có kết cục như thế này.

Nghĩ đến điều này, cảm xúc lẫn lộn.

Có cảm giác như mình đã ‘sát hại’ ba mình.

Roẹt

Một chiếc Lincoln màu đen đột ngột lao ra chặn đường khiến xe của Tân Uẩn phải dừng lại, lốp xe trượt đất tạo thành một vết xước dài.

Cú dừng nhanh suýt khiến Tân Uẩn va vào phần tựa lưng phía trước.

Cô tức giận hỏi: “Chuyện gì vậy?”

“Cô ơi, đột nhiên có một chiếc ô tô lao ra chặn giữa đường, không thể qua được!”

Tính mạng của Tân Tử Dân đang bị đe dọa, vừa lúc đang vội vàng thì lúc này, một chiếc xe đột ngột xuất hiện khiến Tân Uẩn tức giận muốn tắt thở.

Cô đẩy cửa xe bước ra.

Cô vốn luôn lý trí, kiềm chế, lúc này không nhịn được hét lên: “Anh lái xe như thế nào vậy? Anh chặn người khác rồi có biết không? mau lái đi, tôi rất vội!”

Chiếc Lincoln không di chuyển.

Cánh cửa phía sau mở ra, một người đàn ông ngồi ở băng ghế sau với một cuốn sách trên tay.

Người đó là Giang Nghĩa, cuốn sách là “Bát quái khí châm”.

Tân Uẩn sững sờ.

Giang Nghĩa nhẹ giọng nói: “Còn chờ cái gì? Lên xe đi, xe của tôi so với của cô còn nhanh hơn.”

“Ách……”

Tân Uẩn không nói gì nữa, lên xe của Giang Nghĩa, lái về hướng y quán nhà họ Tân.

trong xe hơi.

Tân Uẩn hỏi: “Anh không trở về?”

Giang Nghĩa nhẹ giọng nói: “Tôi vốn định trở về, nhưng là nghĩ đến cô nhất định sẽ tới tìm tôi, tôi trở về còn làm lỡ thời gian, bệnh của ba cô ra chuyện gì thì phải làm sao?”

khuôn mặt Tân Uẩn hơi đỏ lên, có chút xấu hổ.

“Tôi vừa mới nói chuyện với anh bằng giọng điệu đó, nhưng anh vẫn nghĩ cho nhà chúng tôi? Xin lỗi.”

“Không có chi, tôi không phải vì cô.” Giang Nghĩa nói thật: “Tôi chỉ vì Tân Kỳ mà thôi. Dù sao ông ấy cũng là cha ruột của Tân Kỳ. Cho dù có tức giận nữa, tôi cũng không thể dùng ba của chiến hữu để giải giận. ”

Đang nói chuyện thì xe dừng lại.

Giang Nghĩa và Tân Uẩn xuống xe riêng, đến phòng trong của y quán, đến bên giường của Tân Tử Dân.

Lúc này, tình trạng của Tân Tử Dân nghiêm trọng hơn, ý thức mờ mịt, thở hồng hộc, có lẽ sẽ không thể sống được bao lâu nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK