Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 688

“Nếu không thay đổi được cái tật này, thì anh mãi mãi chỉ có thể đạt 98 điểm, không thể đạt 100 điểm.”

Những lời này tương đương với việc phát động “chiến tranh.”

Dương Tuấn Thiên chỉ vào mũi Giang Nghĩa và mắng: “Cậu nhóc, đừng tưởng rằng cậu thắng được Chúc Minh một lần là hay lắm, nói cho cậu biết, cậu chẳng phải cái thá gì trước mặt tôi cả! Cậu rất lợi hại phải không? Nếu không phục thì tới đây đấu với tôi một trận?! Dám không? ”

Khung cảnh giương cung bạt kiếm.

Mọi người nhìn nhau không dám đáp lời.

Để ngăn cản hai cao thủ trong đội “chém giết lẫn nhau”, Lâm Mộng Vân đã chủ động tiến lên thuyết phục: “Được rồi, những gì các anh nói đều có lý, được không? Đừng vì chuyện này mà làm ảnh hưởng hòa khí.”

Dương Tuấn Thiên gầm lên: “Có lý? Trong chuyện này, hoặc là tôi đúng hoặc cậu ta đúng, làm sao có thể cả hai người đều đúng được?! Hôm nay, tôi phải phân rõ thắng bại với cậu ta!”

Thấy tình hình đã đến mức không thể kiểm soát, Lâm Mộng Vân ngay lập tức chớp lấy thời cơ, nghĩ ra một cách mà cũng không phải là cách.

Cô ấy nói: “Nếu hai anh đang so sánh xem lý thuyết của ai đúng hơn thì nên sử dụng lý thuyết của các anh để thực hành vào thực tiễn, chứ không phải các anh tự mình chứng minh đúng không nhỉ?”

Dương Tuấn Thiên sửng sốt: “Tôi không hiểu, ý của cô là??

Lâm Mộng Vân búng tay: “Ý của tôi là, tìm hai người có vấn đề việc vào cua, từng người lần lượt thực hiện theo lý thuyết của các anh, sau đó đồng thời PK, bên thắng không phải nói lên lý thuyết đúng sao?”

Dương Tuấn Thiên rất hài lòng với đề xuất của Lâm Mộng Vân.

Bởi vì, khả năng anh ta thua gần như bằng không!

Tất cả những đội viên ở đây đều là người của anh ta, có ai mà không giúp đỡ anh ta chứ? Chỉ cần tìm đại hai người, người đại diện cho Giang Nghĩa chắc chắn sẽ bỏ cuộc, đến lúc đó, Giang Nghĩa làm sao mà thắng được?

Dương Tuấn Thiên gật đầu: “Ưm, đề xuất này không tệ. Nếu như đã là so sánh kiếnthức lý thuyết thì phải dùng thực tiễn để chứng minh. Tôi không cần phải tự mình thực hiện. Thế thì sao, Giang Nghĩa, cậu có dám so không?”

Giang Nghĩa gật đầu: “OK, tôi không có ý kiến gì.”

Vấn đề mấu chốt là chọn hai người nào?

Lâm Mộng Vân đã chủ động đứng lên và nói: “Không cần phải đặc biệt đi chọn người làm gì. Chọn tôi và Điền Kê là được? Vừa hay hai chúng tôi đều có vấn đề ở vào khúc cua. Tôi đại diện cho Giang Nghĩa, còn Điền Kê đại diện cho Tuấn Thiên, thấy sao?’

Gương mặt của Dương Tuấn Thiên đột nhiên nặng trĩu.

Nếu nói có ai ở đây không thể nào bỏ cuộc, thì chỉ có một người, và đó chính là Lâm Mộng Vân!

Anh ta cũng không tiện bác bỏ Lâm Mộng Vân.

Điền Kê trầm giọng nói: “Đội trưởng, đừng lo lắng, dù sao tôi cũng là tay đua chuyên nghiệp, hơn nữa về mọi mặt tôi nhỉnh hơn cô Lâm rất nhiều. Để tôi đua với cô ấy, tôi không bắt nạt cô ấy là khách sáo lắm rồi, cô ấy còn muốn thắng? Không thể nào.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK