Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 658

Giang Nghĩa gật đầu, anh cũng nhìn ra.

Đứng trước đồng tiền, anh em ruột thịt thân thiết còn có thể trở mặt thành thù chứ đừng nói là những người anh em trên danh nghĩa này?

Đang đi sâu vào bên trong, một người cao lớn bước tới, chặn đường bọn người Giang Nghĩa.

Hoàng Lực Ngôn nhỏ giọng: “Đây là anh cả của bọn tôi-Hoàng Hoa Lộ.”

Hoàng Hoa Lộ tay vừa cầm điếu xì gà vừa liếc mắt nhìn Giang Nghĩa, sau đó lại nhìn Hoàng Lực Ngôn, hắn ta cười lạnh: “Ngôn, mày mang tới thứ rác rưởi gì đây?”

Hoàng Lực Ngôn vội giải thích: “đây là Ngài Giang, y thuật vô cùng cao siêu, em mời ngài ấy tới để chữa bệnh cho ba.”

“Đúng rồi, Ngài Giang còn giúp em mua được một cây nhân sâm nghìn năm nữa.”

Nói tới đây, anh ta mở hộp ra để lộ cây nhân sâm bên trong.

Hoàng Hoa Lộ cúi đầu nhìn rồi bật cười.

“Thứ rác rưởi gì đây, thế này mà cũng dám bảo là nhân sâm?”

“Ngôn, mày vẫn ngu như vậy, suốt ngày bị người khác lừa.”

Hắn ta quay đầu nhìn Giang Nghĩa: “Cầm lấy cái thứ rác rưởi này rồi cút đi, mày lừa được Ngôn nhưng không lừa được tao đâu.”

Hoàng Lực Ngôn vừa giận vừa lo. Anh ta khó khăn lắm mới mời được Giang Nghĩa, nếu Giang Nghĩa bị đuổi đi thì làm sao anh ta dám đối mặt với Giang Nghĩa? Thậm chí còn có lỗi với ba.

Anh ta sợ rằng Giang Nghĩa sẽ tức giận nên muốn giúp Giang Nghĩa phản bác vài câu.

Kết quả, Giang Nghĩa chỉ bình tĩnh nói: “Anh sợ tôi sẽ cứu sống ông cụ, cướp mất công của anh, cướp mất tiền thừa kế của anh à?”

Đây là…..

Hoàng Hoa Lộ tái mặt.

Loại chuyện này, mọi người đều hiểu nhưng chẳng có ai nói thẳng ra.

Mọi người ngầm hiểu là được rồi chứ nói ra thì rất khó nghe.

Nhưng Giang Nghĩa lại bóc trần cái sự thật này, làm họ không còn chỗ trốn.

Hoàng Hoa Lộ tức giận: “Rau má mày!”

Giang Nghĩa vẫn bình tĩnh: “Nếu anh không lo lắng vấn đề phân chia tài sản thì tại sao thà trơ mắt nhìn ông lão chết đi cũng không chịu để tôi chữa trị?”

Lời này làm Hoàng Hoa Lộ tức tới không nói nên lời.

Hắn chỉ vào mũi Giang Nghĩa: “Mày là cái thá gì? Lỡ mày chữa lợn lành thành lợn què, hại chết ba tao thì sao?”

Lúc này, Hoàng Lực Ngôn lập tức đứng ra bảo vệ Giang Nghĩa.

“Nếu Ngài Giang chữa trị không ổn thì em sẽ không tham gia vào chuyện này nữa.”

“Em cũng sẽ không còn là người của nhà họ Hoàng nữa.”

“Các người muốn chia tài sản thế nào thì chia, dù là một cắc em cũng không cần.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK