Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 554

Tân Uẩn vừa rời khỏi thì Giang Nghĩa lập tức đi vào.

Anh nhìn xung quanh, phát hiện Tân Uẩn không ở trong phòng, lẽ nào hôm nay không làm việc sao?

“Giúp việc, chủ nhà các người đâu?”

“Ở trong phòng phối thuốc, lập tức ra ngay.”

“Ừ.”

Giang Nghĩa tùy ý ngồi xuống, ghế còn chưa ngồi ấm chỗ thì nghe thấy ‘cạch’ một tiếng, cửa phòng trong mở ra, một bóng người xinh đẹp đi ra.

Áo sơ mi trắng, váy xếp ly, làn da trắng trẻo đàn hồi, chân đi đôi cao gót lấp lánh khiến dáng người càng trở nên thu hút.

Phối với gương mặt trắng mịn tinh tế thì giống như tiên nữ hạ phàm mà tỏa sáng vậy.

Người khám bệnh, bốc thuốc trong phòng đều nhìn ngây người.

Mọi người đều biết Tân Uẩn xinh đẹp, nhưng cô ta bình thường tiết chế, suốt ngày mặc áo blouse trắng, buộc tóc đuôi ngựa, nhìn trông không khác với bác sĩ bình thường.

Nhưng sau khi mặc bộ quần áo này, ánh sáng rực rỡ của thiếu nữ thanh xuân đủ chiếu sáng khắp phòng.

Mỗi một người đàn ông đều không tự chủ mà nuốt nước bọt.

Cho dù là phụ nữ cũng bị vẻ đẹp của cô ta thu hút.

Trên đời này, vậy mà còn có người con gái siêu phàm thoát tục động lòng người như vậy sao?

Từ từ đi ra trong ánh mắt của mọi người, Tân Uẩn như không có chuyện gì mà ngồi trên ghế làm việc, giống như không nhìn thấy Giang Nghĩa.

Thật ra, trong lòng cô ta sớm đã không khống chế được rồi.

Càng giả bộ không nhìn thấy thì nhịp tim càng đập nhanh.

Phụ nữ làm đẹp vì người mình yêu, Giang Nghĩa, là người đàn ông duy nhất trên thế giới này có thể khiến Tân Uẩn tỉ mỉ sửa soạn.

Giang Nghĩa cũng có hơi bất ngờ, Tân Uẩn của hôm nay là sắp tham gia bữa tiệc sao? Sao đột nhiên sửa soạn xinh đẹp như vậy?

Vẻ đẹp của Tân Uẩn và Đinh Thu Huyền khác nhau.

Một người như băng sơn tuyết vực, một người như xuân ấm nở hoa.

Mỗi người đều có vẻ đẹp riêng.

Giang Nghĩa đứng dậy đi tới: “Tân Uẩn, ông cụ có ở đây không?”

Trái tim của Tân Uẩn sắp nhảy ra ngoài rồi, nhưng vẫn kìm nén sự vui sướng trong lòng, rất lạnh nhạt nói: “Không có, ba tôi có việc rời khỏi khu Giang Nam rồi, phải một khoảng thời gian nữa mới quay về.”

“Ồ, vậy tôi hôm khác lại tới.”

Nói xong, Giang Nghĩa xoay người muốn đi.

Tân Uẩn tức tới mức giậm chân trên đất, anh ta thật sự còn là đàn ông không? Là đàn ông, tại sao không nhìn cô ta nhiều hơn?

Nếu đổi lại trước đây, cô ta nhất định để mặc Giang Nghĩa rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK