Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 512

“Đương nhiên.”

Câu trả lời của Thạch Khoan không có kẽ hở, Giang Nghĩa biết ông ta không thể nói thật, cũng chỉ không tiếp tục truy hỏi nữa.

Nhưng điều này khiến Giang Nghĩa càng kiên định một chuyện, vụ án doctor Thạch tuyệt đối không phải là vụ án cá nhân, anh ta buôn bán nội tạng người, Thạch Khoan, Thạch Văn Bỉnh tuyệt đối là biết chuyện, thậm chí bọn họ rất có khả năng là chủ mưu đứng sau.

Vấn đề bây giờ là — làm sao tìm được bằng chứng?

Chuyện này không thể gấp.

Giang Nghĩa biết rõ ba con nhà họ Thạch có vấn đề, nhưng vẫn biểu hiện rất bình tĩnh, trên mặt nhìn không ra bất kỳ thay đổi gì, giống như hoàn toàn không biết gì về vụ án.

Điều này làm tê liệt thần kinh của ba con nhà họ Thạch.

Thạch Khoan và Thạch Văn Bỉnh chắp tay.

“Chúc mừng ông Lâm chữa khỏi bệnh hiểm nghèo, ờm, nhà họ Thạch chúng tôi còn có rất nhiều việc phải xử lý nên không nán lại nữa.”

“Xin cáo từ trước.”

“Tạm biệt.”

Cũng không đợi người khác lên tiếng, ba con nhà họ Thạch đã xoay người rời đi.

Giống như hai con chó nhà có tang sợ bị đánh, vội vàng lên xe rời đi, một giây một phút không dám dừng lại.

Lâm Gia Vinh nhổ phì một bãi.

“Cái thá gì chứ?”

“Y thuật không được, y đức càng không có.”

“Giới y học bị loại rác rưởi như này chiếm vị trí đứng đầu, còn có thể tốt được sao?”

Lâm Gia Vinh nhìn Giang Nghĩa nói: “Theo tôi thấy, Giang thần y mới có tư cách ngồi lên vị trí đứng đầu này!

Giang Nghĩa khẽ mỉm cười lắc đầu: “Tôi mới học y không đến một tháng, kinh nghiệm còn ít, có thể chữa khỏi bệnh của ông Lâm cũng là trùng hợp, không cần đánh giá cao tôi như vậy, tôi không nhận nổi.”

Lâm Gia Vinh giơ ngón tay cái lên.

“Không quan tâm hơn thua, đối với bản thân có nhận thức rất rõ ràng, Giang thần y thật là nhân tài!”

“Bác sĩ Tân, cô có gả cho một người chồng như ý như này, thật là có phúc!”

Cái gì???

Nói đi đâu rồi thế?

Tân Uẩn xấu hổ tới đỏ bừng mặt, vội xua tay: “Không phải, ông Lâm ông hiểu lầm rồi, tôi và Giang Nghĩa không có bất kỳ quan hệ gì.”

“Ổ?” Lâm Gia Vinh nghi hoặc nói: “Nếu hai người không phải vợ chồng, tại sao y thuật bí truyền của nhà họ Tân lại truyền cho người ngoài chứ?”

Tân Uẩn giải thích: “Chỉ là vì Giang Nghĩa và anh trai đã mất của tôi là chiến hữu nhiều năm, lại cứu mạng của ba tôi, cộng thêm Giang Nghĩa ở phương diện y học có thiên phú hơn người, cho nên ba tôi mới phá lệ nhận anh ta làm đồ đệ, truyền hết y thuật của nhà họ Tân cho anh ta.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK