CHƯƠNG 610
Giang Nghĩa lại không có vội đồng ý, mà tò mò hỏi: “Ông Lâm, ông tại sao nôn nóng muốn tôi tham gia đội xe như vậy?”
Lâm Gia Vinh thở dài: “Không giấu gì cậu, còn chưa đến một tháng nữa sẽ diễn ra một cuộc đua xe địa hình núi ở trong nước. Tuy không phải là cuộc thi đấu F1 chính thức, nhưng các đội xe F1 đều sẽ cử tay đua mạnh nhất tới tham gia.”
“Ai có thể giành chiến thắng ở trong trận đua này thì có thể có được phí tài trợ cực lớn, điều quan trọng hơn là có thể có càng nhiều quyền lên tiếng ở trong giới F1 hơn.”
“Dòng Ferrari của chúng tôi hiện nay thiếu tuyển thủ chủ chốt, vốn tình hình không hay, nếu còn mất đi quyền lên tiếng nữa, sau này e là sẽ rớt xuống đội xe hạng hai.”
“Đây là chuyện tôi không thể chấp nhận được.”
Thì ra, Lâm Gia Vinh là muốn Giang Nghĩa giúp ông ta giành chiến thắng trong cuộc đua xe địa hình núi.
Mà đây cũng là sở trường của Giang Nghĩa.
Nếu thật sự tham gia lái xe F1, Giang Nghĩa đối với mẫu xe, địa hình cũng sẽ không quen thuộc, nhưng đua xe địa hình núi, đây là điểm mạnh nhất của Giang Nghĩa.
Anh mỉm cười, gật đầu đồng ý.
“Ông Lâm, ông tặng tôi siêu xe sang trọng như vậy.”
“Chút chuyện nhỏ này, tôi chắc chắn giúp.”
Lông mày của Lâm Gia Vinh giãn ra, có thể có được sự giúp đỡ của Giang Nghĩa, cuộc đua xe địa hình núi đoán chắc có thể nắm chắc 90%!
Sau đó, Giang Nghĩa lái xe, dưới sự chỉ dẫn của Lâm Gia Vinh, chạy tới nơi huấn luyện của đội xe Ferrari.
Ở đây, Giang Nghĩa nhìn thấy tất cả thành viên F1 chính thức của Ferrari.
Không cần thắc mắc, mỗi một tay đua ở đây đều là cao thủ hạng nhất, kỹ thuật lái xe hơn xa những người bình thường.
Lâm Gia Vinh giới thiệu: “Nào nào nào, tôi giải thiệu cho mọi người, cậu Giang Nghĩa này chính là ân nhân cứu mạng của tôi. Ngoài ra, cậu ấy còn là một tay đua rất giỏi. Tôi quyết định, ký hợp đồng với cậu Giang, để cậu ấy trở thành một phần của đội xe Hỏa Nha!”
Mọi người đều sững người.
Biểu cảm trên mặt của mọi người đều rất kỳ lạ, đầu tiên là nghi hoặc, sau đó trở nên giận dữ.
Đội trưởng của đội xe — Dương Tuấn Thiên nói: “Ông Lâm, ông không phải đang nói đùa với chúng tôi chứ? Để một bác sĩ làm tay đua? Phải, y thuật của anh ta là rất giỏi, có thể chữa khỏi cho ông Lâm, tôi cũng vô cùng khâm phục.”
“Nhưng tục ngữ nói rất hay, cách nghề như cách núi, Giang Nghĩa anh ta dù sao chỉ là một bác sĩ, ông để anh ta gia nhập đội xe, đây không phải là sỉ nhục đối với những tay đua chuyên nghiệp khắc khổ tập luyện mỗi ngày như chúng tôi hay sao?”
Lâm Gia Vinh nhíu mày.
“Tuấn Thiên, cậu đừng xem thường Giang Nghĩa.”
“Ở trên đường tới đây, cậu ấy đã đánh bại Khương Chi Sơn của đội xe Lamborghini rồi!”
Dương Tuấn Thiên cười ha hả, Khương Chi Sơn sao?