Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 659

Hoàng Hoa Lộ phấn khích, mắt của những người khác cũng loé sáng. Bọn họ luôn hi vọng sẽ bớt đi một người để chia tiền mà.

“Vậy thì mày vào khám đi.”

Hoàng Hoa Lộ nhường đường cho Giang Nghĩa.

Bọn Giang Nghĩa thuận lợi bước về phía cầu thang rồi tiến về phòng của ông lão.

Hoàng Hoa Lộ đi phía sau cười lạnh.

Chữa khỏi bệnh cho ông Hoàng? Haha, đùa quái gì vậy chứ?

Bệnh của ông là căn bệnh vừa phức tạp vừa khó chữa mà mười mấy vị bác sĩ nổi tiếng đều hết cách! Nếu có thể trị khỏi dễ dàng thì người khác đã chữa xong từ lâu rồi chứ đâu cần phải kéo dài tới bây giờ?

Vậy nên Hoàng Hoa Lộ chắc chắn nắm thóp được Giang Nghĩa rồi.

Theo hắn thấy, phần thừa kế của Hoàng Lực Ngôn xác định là mất sạch rồi.

Lầu hai.

Đẩy cửa bước vào.

Họ liền nhìn thấy mấy người hầu đang vây quanh một ông lão, chỉ cần có chút động tĩnh gì cũng lập tức trở nên căng thẳng.

Ông lão mắt nhắm nghiền, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, hơi thở yếu ớt, đáng sợ nhất là ông gầy đến mức chỉ còn da bọc xương, tóc gần như đã rụng hết.

Giang Nghĩa hỏi: “Ba của anh bao nhiêu tuổi rồi.”

“64 tuổi.”

Mới có 64 tuổi mà đã có bộ dạng như thế, không biết bình thường đã ngủ với bao nhiêu phụ nữ nữa.

Đinh Thu Huyền nhéo tay Giang Nghĩa, nhỏ giọng nói: “Đây là bài học tương lai cho anh đấy, sau này kỷ luật chút đi, nếu không anh cũng sẽ bị phụ nữ “bào mòn” thôi.

Giang Nghĩa cạn lời.

Anh đến trước giường bệnh, cẩn thận kiểm tra bệnh trạng của ông lão, sau đó gật đầu, trong lòng tự biết nên làm thế nào.

Nói một cách chính xác thì vì ông lão mắc nhiều bệnh cùng lúc, cộng với cơ thể bị phụ nữ “hút cạn sinh khí” nên không đủ sức chống chọi với bệnh tật.

Chưa chết là may rồi.

Loại bệnh này quả thực rất khó chữa, dù y thuật có cao siêu đến đâu nhưng không có thuốc giúp hồi phục sinh khí thì cũng vô dụng.

Trùng hợp là bọn họ đang có trong tay một cây nhân sâm nghìn năm, nếu không có lẽ Giang Nghĩa cũng không chữa nổi.

“Giấy bút.”

Hoàng Lực Ngôn lập tức gọi người mang tới.

Giang Nghĩa viết vài dòng lên giấy rồi đưa cho Hoàng Lực Ngôn: “Xử lý nhân sâm dựa theo những gì tôi viết, nửa tiếng sau mang lên đây.”

“Vâng.”

Hoàng Lực Ngôn nhận lấy rồi bước ra khỏi phòng bệnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK