Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 425

Gia tộc lớn cũng có nỗi khổ và tội lỗi của gia tộc lớn.

Với một gia tộc lớn như vậy, nhiều tiền như vậy, bà cụ lại tuổi lớn, tùy thời đến tây thiên.

Khi đó, tài sản phải làm sao chia đây?

Bây giờ lão phu nhân làm chủ trong nhà, Kỳ Chấn nhận được sự quan tâm đặc biệt, đến lúc đó cũng không thể tránh khỏi được chia nhiều hơn.

Nghĩ đến đây, Kỳ Dương từ đáy lòng cảm thấy không vui, hận anh cả không thể mau chóng chết đi, để không có kẻ nào cướp đoạt di sản với mình.

Mối bất hòa giữa hai người con trai là điều khó chịu nhất trong lòng bà cụ.

Bà thở dài, “Được rồi, hai con đừng nói nữa, chuyện đến đây thôi, không ai được phép nói lại nữa.”

“không được!!!”

Kỳ Dương hung tợn nói: “Mẹ đã chịu tội biết bao nhiêu? Không nhắc tới là không nhắc nữa sao?”

Kỳ Chấn hỏi: “Vậy em muốn anh làm cái gì? tự sát tạ tội sao?”

Kỳ Dương bật cười, “Đừng nói khó nghe như vậy, anh là anh cả của em, anh em ruột thịt làm sao có thể giết lẫn nhau? Em cũng không muốn anh làm cái gì, chỉ cần anh…”

Ông ta bước tới bàn, lấy ra ba cái bát lớn bày lên, rồi khui một chai rượu trắng rót đầy từng bát một.

Đặt chai rượu xuống, ông ta chỉ vào ba bát rượu.

“Anh cả, nếu anh thật sự biết mình sai thì uống ba bát to này tạ tội với mẹ.”

Kỳ Chấn sắc mặt đột nhiên trắng bệch.

Điều này khác gì muốn mạng ông ta đâu?

Bà cụ sắc mặt trầm xuống, rống lên: “Đủ rồi! Thằng hai con làm ầm ĩ cái gì? Không biết lá gan anh con không tốt nên không uống được sao? Ngay cả uống một giọt sẽ đau không chịu nổi. Con còn để anh con uống ba bát. Con đang muốn ép chết anh mình sao? ”

Kỳ Dương cười chế nhạo, “Mẹ, mẹ không công bằng.”

“Đây là rượu, không phải thuốc độc. Con chưa nghe nói uống rượu còn có thể giết người.”

“Gan anh cả không tốt lắm, nhưng không có nghĩa là không uống được giọt nào, anh ta có thể uống một chút.”

“Nếu anh ấy có thể kìm đau uống ba bát rượu, có nghĩa là anh cả thực sự biết mình sai, sẵn sàng dùng nỗi đau để chuộc tội”.

“Ngược lại, nếu anh ấy không chịu thì chính là vô tâm! Hoàn toàn không phải thật sự biết sai.”

Ánh mắt của mọi người đều hướng về Kỳ Chấn, chờ đợi câu trả lời của ông ta.

Trong trường hợp này, chỉ cần là người muốn mặt mũi thì sẽ không có lý do gì mà không uống.

Huống chi Kỳ Chấn cũng là một người vô cùng để ý mặt mũi.

“Hừm, không phải chỉ là ba bát rượu sao?”

“Tôi uống!”

Kỳ Chấn bước đến bàn vươn tay định cầm lấy bát, nhưng bị bàn tay mạnh mẽ có lực giữ chặt, không thể thoát ra được.

Khi ngẩng đầu lên, mới phát hiện là Giang Nghĩa đang chặn ông ta lại.

“Giang thần y?”

Giang Nghĩa nhẹ giọng nói: “Ông Kỳ, dựa vào sắc mặt và hơi thở của ông, lá gan của ông không đơn giản chỉ là có chút vấn đề nhỏ thôi đâu, bình thường chăm sóc tốt thì không sao, nhưng một khi đụng đến rượu, chết không nghi ngờ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK