Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 511

Quà cảm ơn hậu hĩnh mà Lâm Gia Vinh nói chắc chắn rất lớn.

Giang Nghĩa nói nhỏ bên tai Tân Uẩn: “Sao còn chưa nhận? Phải cho ông Lâm mặt mũi chứ”.

“Ờ…”

Tân Uẩn cười gượng nhận lấy 100 tỷ tiền chữa bệnh, nói thật không làm mà có ăn thế này, cô cầm tiền mà muốn bỏng tay.

Nhưng không lấy thì cũng không được.

Thôi thì tạm thời nhận vậy.

Lâm Gia Vinh bật cười ha hả: “Căn bệnh hành hạ ông đây ba năm cuối cùng cũng được chữa khỏi. Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ quảng bá rộng rãi phòng khám nhà họ Tân của mọi người, để mọi người đứng ở top 1 khu vực Giang Nam, mà không phải để ba cái thứ linh tinh chiếm mất vị trí!”

Lời của Lâm Gia Vinh, bất cứ ai cũng nghe ra là đang nhằm vào ba con nhà họ Thạch.

Thạch Khoan và Thạch Văn Bỉnh đều xấu hổ muốn đào cái hố để chui xuống, thật sự là không còn mặt mũi gặp ai.

Đặc biệt là Thạch Khoan, thật sự là vừa xấu hổ vừa tức giận.

Vốn ông ta nghĩ ném củ khoai nóng bỏng này cho phòng khám nhà họ Tân, khiến cơ nghiệp trăm năm của bọn họ bị hủy hoại.

Nhưng ai có thể ngờ nửa đường nhảy ra một Trình Giảo Kim chứ?

Một tân thủ y học như Giang Nghĩa, vậy mà nắm được y thuật còn cao cấp hơn bọn họ, ‘y thuật bí truyền’ mà Thạch Khoan bịa ra vậy mà quả thật có.

Thật là xui tận mạng mà!

Hiện nay một khách hàng quan trọng như Lâm Gia Vinh bị chính tay Thạch Khoan đẩy sang phòng khám nhà họ Tân, giúp phòng khám nhà họ Tân kéo được đồng minh mạnh hơn, nghĩ thôi cũng cảm thấy tức.

Hơn nữa địa vị của nhà họ Thạch bọn họ trong mắt Lâm Gia Vinh tụt giảm nghiêm trọng.

Với địa vị và mối quan hệ của Lâm Gia Vinh, nếu thật sự cứng rắn muốn làm, nói không chừng thật sự có thể kéo y học xã của nhà họ Thạch bọn họ từ vị trí đứng đầu trong ngành xuống.

Hận!

Loại cảm giác trộm gà không được mất ngay nắm thóc này thật sự không thoải mái.

Lâm Gia Vinh trào phúng mỉa mai nói: “Rõ ràng y thuật không được, ngay từ đầu còn hứa rất hay, nói cái gì mà chắc chắn có thể tìm được thận thích hợp để thay, kết quả phút cuối chối bỏ trách nhiệm.”

“Như này còn xứng làm trùm ngành sao?”

“Thật sự chính là nỗi nhục của giới y học!”

Người nói vô tâm người nghe có ý, lông mày của Giang Nghĩa lập tức nhíu lại.

Anh nhìn sang ba con nhà họ Thạch, ung dung hỏi: “Sao thế, ông Thạch Khoan có đường có thể kiếm được thận sao?”

Trái tim của Thạch Khoan bỗng chấn động.

Tuy ông ta cảm thấy Giang Nghĩa là thuận miệng hỏi, chắc sẽ không có liên quan tới vụ án phía cảnh sát điều tra, nhưng vẫn rất cẩn thận mà trả lời: “Thật ra là phía bệnh viện nội thành ngày từ đầu nói sẽ có nguồn hàng, sau đó lại lâm thời nói không có nên mới ngại ngùng như này.”

“Ổ? Là như vậy sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK