Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 527

Đinh Thu Huyền trầm giọng, nhìn xung quanh, cuối cùng chỉ vào một chiếc xe nhìn trông khá là khiêm tốn: “Chiếc đó đi.”

Đó là một chiếc nhìn trông khiêm tốn nhất trong cả đại sảnh, bất luận là cách gia công hay kiểu dáng, nhìn trông rất tầm thường.

Điều Đinh Thu Huyền nghĩ là chiếc xe này đoán chắc cũng chỉ hơn 3 tỷ, thật sự không được, cô cắn răng mua là được rồi, không thể để Giang Nghĩa quá mất mặt.

Nhưng điều ngàn vạn lần không ngờ là…

Quản lý vỗ tay, cười ha hả nói: “Quý cô này thật là có mắt nhìn, nhìn qua thì nhìn trúng chiếc xe đặc trưng của chúng tôi. Chiếc xe này, nhìn thì khiêm tốn, trên thực tế là dùng vật liệu đắt nhất trong tất cả các chiếc xe, tính năng cũng là mạnh nhất. Giá là 150 tỷ!”

Mọi thứ trở nên yên lặng.

Không có âm thanh.

Sau hai 20 giây trầm mặc, Dương Quang và Hạ Trí Mỹ ôm bụng cười lớn.

“Được đây, Thu Huyền, mắt nhìn của cô thật là tuyệt vời!”

“150 tỷ, hừ hừ hừ, với gia đình như các cô, tiền lương cả đời cũng không kiếm nổi 150 tỷ nhỉ?”

Dương Quang lắc đầu: “Thu Huyền ơi Thu Huyền, nếu cô lúc đầu không có mắt mù, chọn gả cho tôi, bây giờ không phải là muốn mua gì thì mua đó rồi sao?”

“Đáng tiếc, cuộc đời không có nếu như, cô hối hận cũng vô dụng.”

Quản lý còn cố ý hỏi Giang Nghĩa: “Cậu này, tiền mặt hay quẹt thẻ?”

Vẻ mặt của Đinh Thu Huyền xám xịt lại.

Càng muốn không mất mặt, ngược lại càng mất mặt, chiếc xe 150 tỷ, bán Giang Nghĩa cũng không mua nổi!

“Bỏ đi.”

Đinh Thu Huyền kéo cánh tay của Giang Nghĩa muốn đi.

“Quẹt thẻ.”

Giọng nói không lớn, hai từ đơn giản đã thu hút ánh mắt của tất cả mọi người đổ dồn vào Giang Nghĩa.

Quẹt thẻ?

Quản lý nghi ngờ tai của mình nghe nhầm, lại hỏi lần nữa: “Cái gì?”

“Tôi nói, quẹt thẻ.”

Ý tứ này tức là nói, Giang Nghĩa quyết định mua chiếc xe này!

Anh thật sự có tiền mua chiếc xe này sao?

Dương Quang không tin, mỉa mai nói: “Này, đừng vả cho sưng mặt nữa, ra vẻ không thành còn bị sét đánh đấy có biết không hả?”

Giang Nghĩa khẽ cười một tiếng, từ trong túi móc ra một chiếc thẻ đưa qua.

“Thẻ ở đây, 150 tỷ phải không? Bây giờ quẹt.”

Lần này đến lượt Dương Quang xấu hổ rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK