CHƯƠNG 667
Cảnh tượng đó giống như một con quỷ nhỏ bị đày xuống mười tám tầng địa ngục, đang phải gánh chịu sự trừng phạt của Tu La!
Đám đông run rẩy nhìn những gì đang xảy ra trước mắt bọn họ.
Bọn họ vẫn còn sống ở trần gian đấy chứ?
Nơi này không phải là a tì địa ngục đâu phải không?
Sau một phút, tất cả tóc của Quỷ Nam đều bị kéo xuống, cả đầu anh ta bê bết máu, giọng nói cũng vì la hét không ngừng mà trở nên khàn đi.
Giang Nghĩa buông tay ra.
Quỷ Nam giống như một chiếc lốp xe bị xẹp hết hơi, “rầm” một tiếng ngã khuỵu xuống đất.
Thiêu Hồ Tử đứng chết lặng.
Đó là Quỷ Nam, kẻ đáng sợ đứng đầu bảng xếp hạng, vậy mà lại bị hạ gục nhanh chóng như thế?
Ngay cả Quỷ Nam cũng không phải là đối thủ của Giang Nghĩa thì những người khác càng không đáng để kể đến.
“Quỷ… quỷ!”
“Tôi không đánh nữa, tôi phải về nhà đây.”
Đám đàn em bị doạ đến mức hồn bay phách lạc, giống như có ai đó bắn một phát súng vào trong rừng thì ngay lập tức chim chóc với thú rừng chạy tán loạn!
Chỉ với một người, lại có thể doạ cho một đám người sợ đến mức bỏ chạy.
Sức mạnh của Giang Nghĩa khiến Thiêu Hồ Tử lần đầu tiên nhận thức được trên thế giới này vẫn còn tồn tại một người đàn ông đáng sợ như vậy!
Giang Nghĩa nhìn Thiêu Hồ Tử, thờ ơ hỏi: “Bây giờ, ông tính như thế sao đây?”
Lúc này Thiêu Hồ Tử sợ đến mức hồn phách đều bay lên mây rồi, nhưng ông ta kiên quyết không muốn hoàn lại tiền, đương nhiên cũng không muốn giao đủ số hàng đạt tiêu chuẩn.
Vì vậy, ông ta chỉ có thể liều chết mà đánh trả.
“Cậu chờ đấy, tôi sẽ gọi người đến xử cậu!”
Giang Nghĩa không những không ngăn cản mà còn tìm một chỗ ngồi xuống: “Được, ông cứ gọi người đi, tôi chờ.”
Như vậy cũng quá coi thường người ta rồi!
Thiêu Hồ Tử nói với Răng Hổ đang đứng bên cạnh: “Gọi người đến đi, nhanh lên.”
Răng Hổ lộ ra vẻ mặt bất lực nói: “Đại ca, gọi ai bây giờ? Các anh em đều bỏ chạy cả rồi, lấy đâu ra người để gọi đến chứ?”
Thiêu Hồ Tử nghiến răng nghiến lợi: “Bất luận như thế nào cũng phải gọi được người đến đây, cho dù tốn bao nhiêu tiền cũng phải gọi cho bằng được, hôm nay không thể để thua được.”
“Được.”
Răng Hổ lấy điện thoại ra liếc mắt một cái: “Có rồi, tôi sẽ gọi người của nhà họ Hoàng đến đây, người của bọn họ rất đông, có thể đối phó với Giang Nghĩa.”
“Ừ, nhanh lên.”