Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 627

Nghe giọng điệu này, nhất định là người nào đó cố ý nhắm vào Giang Nghĩa chứ không phải đơn giản là chặn đường cướp của, nếu không thì bọn họ đã không biết rõ như vậy.

Giang Nghĩa thờ ơ nói: “Cho mấy người mười giây nói ra người đứng phía sau.”

“Cái gì?”

Tên tóc bù xù sửng sốt một chút: “Này, đầu óc của mày có vấn đề sao? Nhìn cho kĩ, chúng tao có bao nhiêu người, mày có bao nhiêu người?”

Giang Nghĩa liếc nhìn đồng hồ đeo tay.

“Mấy người còn năm giây.”

“Chết tiệt, mày dám giỡn mặt với ông đây à?”

Tên tóc rối vung gậy bóng chày của mình lên, hung hăng đập vào đầu Giang Nghĩa.

Nhưng làm sao một kẻ lưu manh nhỏ bé lại có thể là đối thủ của chiến thần Tu La?

Anh nghiêng người né sang một bên, nện một cú đấm trúng bụng tên tóc rối, trong chớp mắt. hai mắt của người đó trợn tròn lên, hai tay ôm lấy bụng ngã khuỵu gối xuống, đau đớn không ngừng.

Mặc dù chưa chết nhưng anh ta không thể cử động được trong chốc lát.

Nhìn thấy Giang Nghĩa ra tay, những người khác đều căng thẳng.

“Mẹ kiếp, còn dám đánh trả?”

“Anh em, giết nó!”

Một đám người lao lên, vung gậy tấn công nhưng không một ai kịp đụng vào cơ thể của Giang Nghĩa, chỉ trong chớp mắt tất cả đều đã bay ra ngoài.

Sức mạnh của Giang Nghĩa vượt xa sự tưởng tượng của họ.

Người đàn ông này không phải là người mà bọn họ có thể đối phó.

Giang Nghĩa đi tới trước mặt một tên tóc rối, thờ ơ nói: “Tôi cho anh một cơ hội cuối cùng, nói ra người đứng phía sau, tôi sẽ chừa cho mấy người một mạng sống.”

Tên tóc rối đó cắn răng phản bác: “Tên nhóc, mày cho rằng mình có thể đánh sao? Có biết mày đang xúc phạm tới ai không?”

“Ồ? Ai vậy?”

Tên tóc rối vui mừng nói: “Nói cho mày biết mày đừng có sợ đến mức tè ra quần đó, chúng tao là người của Hồng Vụ Chiến Tuyến!”

Hồng Vụ Chiến Tuyến?

Giang Nghĩa suy nghĩ một chút, hình như có chút ấn tượng, anh nhớ lại lúc ở công viên Hoa Hải, anh đã bảo Kim Ngưu dạy dỗ bọn chúng một trận, nhưng mà sao vết thương của mấy người bọn họ lại hồi phục nhanh như vậy?

Nhìn thấy Giang Nghĩa ngây người ra, tên tóc rối đứng dậy phủi bụi trên người: “Bây giờ biết sợ rồi chứ?”

Anh ta vẫn chưa kịp đứng vững thì đã bị Giang Nghĩa đạp một cú, tên tóc rối bay thẳng ra xa.

Anh ta nằm trên mặt đất, lấy điện thoại di động ra: “Còn dám đánh tao sao? Được, mày đợi đấy, tao sẽ gọi cho đại ca, mày đứng đó chờ chết đi!”

Giang Nghĩa cười khẩy, không lo lắng gì, bình tĩnh ngồi trên lan can, yên lặng chờ đợi.

Chưa đầy 20 phút sau, một nhóm người khác chạy đến, hình như có hơn 20 chiếc moto, với lại lần này mỗi xe có ít nhất hai người ngồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK