Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 670

Sau ngày bị Giang Nghĩa hung hăng giáo huấn một trận đó, ông ta trốn đến Long Dương Viên để tránh bất lợi, ai ngờ vừa mới tới đây không lâu thì Giang Nghĩa cũng tới.

Giả Chiến cứ tưởng là Giang Nghĩa đang truy sát mình, sợ hãi đến mức tái xanh cả mặt.

Ông ta vội vàng đi về phía Giang Nghĩa, đám đàn em phía sau cũng nhanh chóng đi theo.

Thiêu Hồ Tử cười nói: “Giang Nghĩa, cậu có biết người đàn ông trước mặt cậu là ai không? Người này chính là đại ca Giả tiếng tăm lẫy lừng khắp khu Giang Nam-Giả Chiến, là người đứng đầu Hồng Vụ Chiến Tuyến!”

“Bây giờ cậu biết hối hận rồi chứ?”

“Kết cục của việc đắc tội với Thiêu Hồ Tử tôi thì chỉ có…”

Thiêu Hồ Tử vẫn chưa kịp nói xong thì một cảnh tượng còn khó tin hơn đã xảy ra, ông ta thấy Giả Chiến dẫn đầu một đám đàn em đi qua quỳ hai gối xuống trước mặt Giang Nghĩa!

Nhìn bọn họ giống như những đứa con trai quỳ trước ba của mình, vô cùng kính cẩn, ngay cả ngẩng đầu lên cũng không dám.

Thiêu Hồ Tử xay xẩm mặt mày, suýt chút nữa cắn vào lưỡi của mình.

Chuyện quái quỷ gì đang diễn ra vậy?

Có chắc đây là Hồng Vụ Chiến Tuyến không? Sao lại giống như một đám rùa hèn nhát rụt đầu vậy chứ?

Thiêu Hồ Tử nhìn Răng Hổ đang đứng bên cạnh: “Chuyện… chuyện này… là như thế nào?”

Lúc này, Răng Hổ cũng vô cùng hoang mang.

Hồng Vụ Chiến Tuyến khét tiếng tàn độc, cướp của giết người, không có chuyện xấu nào bọn họ không dám làm, thế mà sao lúc này còn chưa bắt đầu đánh đã quỳ rạp xuống trước mặt người ta rồi?

Răng Hổ lắc đầu: “Đại ca, tôi cũng không rõ chuyện này là như thế nào.”

Ở phía bên kia, Giả Chiến nói với giọng điệu thấp hèn: “Giang đại hiệp, anh em chúng tôi chỉ vừa mới đến đây, không có làm chuyện gì xấu cả, yên phận mà sống, xin ngài đừng đánh chúng tôi bị thương.”

Cầu xin tha cho bọn họ sao?

Vẫn chưa bắt đầu đánh đã quỳ xuống van xin tha mạng?

Cảnh tượng trước mắt khiến Thiêu Hồ Tử với Răng Hổ trợn tròn mắt sững sờ, bọn họ đã từng gặp qua mấy kẻ hèn nhát, nhưng chưa từng thấy ai hèn đến mức này.

Hồng Vụ Chiến Tuyến?

Đổi tên thành Hèn Nhát Chiến Tuyến thì hợp hơn đấy!

Người được gọi đến hai lần liên tiếp đều vô ích, điều này khiến Thiêu Hồ Tử tức điên người.

Thiêu Hồ Tử ở Long Dương Viên nhiều năm như vậy, chưa bao giờ ông ta cảm thấy bẽ mặt như hôm nay!

Giang Nghĩa lắc đầu cười gượng, nói với Giả Chiến: “Ông hiểu lầm rồi, tôi đến đây để mua thép, không phải vì nhắm vào ông mà cất công chạy tới tận đây.”

Nghe vậy, Giả Chiến lúc này mới thờ phào nhẹ nhõm.

Giang Nghĩa nói tiếp: “Có điều… đại ca Giả à, Thiêu Hồ Tử muốn ông giúp ông ta dạy dỗ tôi một trận, ông định dạy dỗ như thế nào đây?”

Dạy dỗ Giang Nghĩa?

Cho dù có cho Giả Chiến ăn gan hùm, uống mật gấu, thậm chí cho ông ta một trăm lá gan thì ông ta cũng không dám làm như vậy.

Giả Chiến xua tay lia lịa: “Giang đại hiệp, ngài đừng có trêu tôi như vậy chứ, tôi làm sao mà có gan làm chuyện đó.”

Giả Chiến đứng dậy, nói với đám đàn em của mình: “Các anh em, cùng với tôi dạy dỗ tên Thiêu Hồ Tử một bài học, giúp Giang đại hiệp trút giận!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK