Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 422

Một món đồ trang sức, có thể mua được một ngôi nhà.

Tô Nhàn trợn trừng mắt, nước dãi đều muốn nhiễu xuống, nếu có được bất kỳ một món nào, có lẽ đến nằm mơ còn bị cười tỉnh.

Giang Nghĩa ho khan một tiếng, nhẹ giọng nói: “Chú ý hình tượng.”

Tô Nhàn mím môi, không vui.

Bà cụ nhìn thấy cảnh này, vui vẻ nói: “Con gái mà, thích những thứ này là phản ứng tự nhiên. Hồi trẻ ta còn điên cuồng hơn nhiều, để có được một món đồ trang sức, cả ngày làm loạn với lão già chết tiệt nhà ta ”

“Chỉ là thời gian trôi nhanh, nhắm mắt mấy chục năm trôi qua, ta càng ngày càng có nhiều trang sức, nhưng lão già đáng chết kia đã không còn ở bên cạnh.”

“Ôi……”

Bà cụ lau nước mắt, đưa tay ra, thản nhiên nói: “Cô bé này, trong số trang sức ở đây, hãy lấy cái nào cháu thích”.

“A? Cái này …” Tô Nhàn có chút được sủng mà kinh.

Bà cụ cười nói: “Đồ trang sức dù sao cũng là vật ngoài thân, ta đã đến tuổi này rồi, chết cũng không đem xuống mồ được, thà giao cho cặp đôi trẻ, thành một mối duyên ”

Tô Nhàn hai má đỏ bừng: “Bà ơi, không, chúng cháu không phải là…”

Cô muốn nói ra sự thật, nhưng lời đến miệng không thể thốt ra.

Họ không phải là một cặp.

Nhưng đoạn tình cảm của Tô Nhàn, lại là thật không thể thật hơn

Bà cụ cười nói: “Cuộc sống vội vả xô bồ, nghĩ nhiều như vậy làm gì? Cháu có thích hay không, trong lòng không biết sao? Dù không có được thì sao chứ, đã từng được là đủ. Nhớ lấy khắc này, tận hưởng khoảnh khắc khi người ấy vẫn ở bên, dù sao này có già đi, cũng có thể nhớ lại.

Dù sao bà cụ cũng là người từng trải, Tô Nhàn không cần nói cái gì, bà đã nháy mắt có thể nhìn ra mối quan hệ trong đó

Đến tuổi của bà, tất nhiên không cần gò bó gì nữa.

Tất cả mọi thứ, vui vẻ là hay.

Tô Nhàn gật đầu: “Bà cụ, vậy cháu không khách sao nữa.”

Cô nhìn xung quanh, cô thích cái này, cũng thích cái kia, cuối cùng hoa cả mắt cũng không biết nên chọn cái nào.

Bà cụ cười cười nói với Giang Nghĩa: “Giang Thần y, không bằng cậu chọn giúp một món?”

“Tôi?”

“Ừm. Tôi tin rằng chỉ cần là cậu chọn, cô gái này sẽ thích nó.”

Giang Nghĩa không tiện từ chối, ánh mắt đảo qua một vòng, cuối cùng chỉ vào một chuỗi vòng cổ phỉ thúy nói: “Vậy nó đi.”

Mọi người cùng nhìn qua.

Tô Nhàn tò mò hỏi: “Tại sao lại là món này?”

Giang Nghĩa giải thích: “Bởi vì tôi nghĩ chiếc vòng cổ này rất giống với cô, trẻ trung rực rỡ, lại trong sáng và tốt bụng; bên ngoài nóng bên trong thẹn, như nụ hoa chớm nở.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK