Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 412

Ọc ọc, vài ngụm nước đi xuống, bà cụ nuốt thuốc.

“Bà cụ, bà thấy khỏe hơn chưa?” Peter hỏi.

Bà cụ hít một hơi vừa muốn nói, nhưng đột nhiên bà cảm thấy có điều gì đó không ổn, trái tim của bà càng đau hơn! Các đường nét trên khuôn mặt nhúm lại thành một đống, bà ta ngã xuống đất rầm một tiếng, sùi bọt mép và co giật tay chân.

Nhìn tư thế này, không cần vài phút, nhất định là chết chắc!

Lúc này, tất cả mọi người đều hoảng sợ.

Máy bay còn đang ở trên không, nhất thời sẽ không dừng lại được, nhìn dáng dấp của bà cụ, dù có dừng, e rằng bà cụ không trụ được đến lúc đó, sợ là sẽ chết giữ đường.

Mọi người thất kinh nhìn nhau, cũng không có ai nghĩ được cách gì.

Người trợ lý túm lấy cổ áo của Peter, gầm lên hung ác: “Đồ lang băm! Tại sao sau khi uống thuốc của mày, bà cụ vẫn không khá hơn mà tình trạng còn trở nên tồi tệ hơn? Mau chạy chữa cho bà ấy, nếu không tao muốn mày chôn cùng bà cụ! ”

Peter tái mặt vì sợ hãi.

Anh ta không hiểu chuyện gì đang xảy ra, thuốc của anh ta rõ ràng là không có vấn đề, không biết đã chữa khỏi bao nhiêu chứng tim đập nhanh như thế này, vậy sao lần này lại có chuyện?

“Tôi-tôi … tôi không biết.”

“Tôi đã kê thuốc này suốt, trước đây cũng không có vấn đề gì, sao lần này lại bị như vậy?”

Peter lo lắng đến mức sắp khóc, không hiểu tại sao lại như thế này.

Trợ lý ấn đầu Peter, “Mày không biết? Vậy tao sẽ làm cho mày tỉnh táo lại!”

Vừa định nhét đầu Peter vào giá để hành lý, liền thấy Giang Nghĩa đi tới bên cạnh bà cụ với vài cây kim bạc.

“Anh định làm gì?!”

Người trợ lý nhanh chóng đá Peter ra, muốn đưa tay ra để ngăn cản Giang Nghĩa.

“Muốn bà cụ chết thì cứ việc.”

Lời nói của Giang Nghĩa khiến trợ lý tại chỗ không dám nhúc nhích, nuốt nước bọt, lo lắng hỏi: “Anh có thể cứu bà cụ không?”

Giang Nghĩa không nói, tập trung vào việc châm cứu cho bà cụ.

Cây kim bạc đâm xuyên qua cơ thể bà cụ, chỉ thấy một thứ giống như chất lỏng màu trắng bị hút ra dọc theo cây kim bạc.

Đột nhiên, bà cụ ngừng co giật.

Ngay sau đó, anh đổi vài cây kim bạc, lật ngửa bà cụ rồi vỗ vào lưng bà ba cái khiến bà cụ nôn thốc nôn tháo hết mọi thứ vừa ăn.

Làm như vậy có thể loại bỏ thuốc vừa ăn nhiều nhất có thể.

Vị trí cây kim cuối cùng của Giang Nghĩa rất quan trọng, nó cắm vào giữa hai lông mày của bà cụ, chỉ cần sơ suất một chút sẽ không cứu được người mà sẽ trở thành tội giết người.

Châm bạc đi xuống, trên trán Giang Nghĩa toát ra mồ hôi lạnh.

Tách, tách.

Lông mày của bà cụ giãn ra, không khó chịu như vậy nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK