Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 572

Khuôn mặt người phụ nữ tràn đầy sự nghi hoặc, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?

Nếu như không phải thuốc của Thạch Văn Bỉnh có vấn đề, vậy tại sao đứa bé lại ngủ sâu mà không thấy tỉnh lại?

Trong lúc mọi người vẫn chưa biết tại sao, Giang Nghĩa đột nhiên giống như nhớ ra điều gì đó, lên tiếng nói: “Đúng rồi, tôi nhớ ra một chuyện.”

Mọi người lần lượt nhìn sang.

“Lúc nãy, khi tôi châm cứu cho đưa bé, phát hiện cơ thể của đứa bé không được tốt lắm, vì vậy đã bấm cho cậu bé mấy huyệt, để cơ thể của cậu bé được thả lỏng, an tâm ngủ một lúc.”

“Cơ thể của đứa bé rối loạn, chân tay lạnh ngắt, thực ra đều là phản ứng tự nhiên, đó là vì lúc cậu bé ngủ, cơ thể tự điều tiết. Đợi đến khi cậu bé tỉnh lại, cơ thể sẽ hồi phục lại như bình thường.”

Điều này….

Trong chốc lát, tất cả mọi người đều yên lặng.

Ai cũng nhìn Giang Nghĩa, có cười khổ, có tức giận, có bất lực, có vui mừng, có bái phục, có xem thường, các loại biểu cảm đều hiện rõ trên khuôn mặt của mỗi người.

Có ai tin tưởng lời nói nhảm của Giang Nghĩa?

Kim mà anh châm, anh có thể quên sao?

Ngay cả tên ngốc cũng biết, đây là Giang Nghĩa tương kế tựu kế, cố ý châm cứu và tính toán thời gian để đứa bé ngủ, đổ lỗi cho Thạch Văn Bỉnh, gây ra sự mất lòng tin giữa Thạch Văn Bình và người phụ nữ.

Những chuyện bọn họ làm vốn dĩ là chuyện mờ ám, gần như không tồn tại sự tín nhiệm.

Bị kế ‘ly gián’ của Giang Nghĩa, lập tức trở mặt thành thù, công kích nhau, cắn xé nhau.

Thạch Văn Bỉnh tức đến mức cả người run rẩy.

Anh ta tức giận chỉ vào Giang Nghĩa: “Anh, anh, anh, thật hay cho Giang Nghĩa anh, lại cố ý lấy đứa bé ra để làm mồi nhử, tính kế chúng tôi?”

Giang Nghĩa xua tay, khuôn mặt vô tội nói: “Tôi là một bác sĩ, sao có thể lấy bệnh nhân làm mồi nhử chứ? Tôi thật sự là có ý tốt, châm cứu cho cậu bé, muốn để cậu bé nghỉ ngơi một lúc, chỉ là lúc đó nhiều người, phức tạp, nên tôi nhất thời quên mất.”

Đương nhiên, không có ai tin lời của Giang Nghĩa.

Nhưng, quả thật bạn cũng không tiện nói gì.

Chuyện Giang Nghĩa làm rất quá đáng sao?

Không hề.

Anh chỉ ‘có lòng tốt’ để đứa bé ngủ một lúc, chỉ là thời gian ngủ có chút không đúng, mới gây ra xung đột giữa ba con nhà họ Thạch với người phụ nữ kia.

Chuyện này cũng là trách y thuật của ba con nhà họ Thạch không đủ, không thể nhìn ra được mánh khóe của Giang Nghĩa.

Thực ra, đừng nói là ba con nhà họ Thạch, cho dù tất cả bác sĩ ở đây, bao gồm của Tân Uẩn cùng kiểm tra, cũng không thể nhìn ra nguyên do.

Giang Nghĩa đã sử dụng một phương pháp châm cứu rất đặc biệt trong cuốn mà Tân Kỳ để lại, ngoại trừ Giang Nghĩa, thật sự là không có người thứ hai nhìn ra được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK