Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 614

Dương Tuấn Thiên gật đầu: “Ừ, tôi ăn xong sẽ đi luyện.”

Hai người đang nói chuyện, chiếc xe màu trắng bạc lái tới, dừng trước garage.

Lâm Mộng Vân bước ra.

Dương Tuấn Thiên nhìn chăm chú! Lâm Mộng Vân, là người phụ nữ anh ta mong nhớ đêm ngày, cả đội đều biết, đó là người phụ nữ đội trưởng ra sức theo đuổi, không ai có thể chạm vào.

Lâm Mộng Vân cười bước tới: “Anh hay lắm Dương Tuấn Thiên, lại lén tôi luyện tuyệt kỹ, thật xấu xa.”

Dương Tuấn Thiên và Điền Kê nhìn nhau một cái, sững sờ.

Chuyện này chỉ có hai người họ biết, Lâm Mộng Vân biết tin tức này từ đâu?

Chẳng lẽ, lúc họ nói chuyện vừa rồi bị Lâm Mộng Vân nghe thấy?

Không thể nào.

Họ nói nhỏ tiếng như vậy, Lâm Mộng Vân lại ở trong xe, trừ phi cô ta có thuận phong nhĩ, nếu không căn bản không thể nghe thấy.

Lâm Mộng Vân bước tới, chất vấn: “Có kỹ thuật lợi hại như vậy, sao không sớm nói với tôi chứ?”

Dương Tuấn Thiên cười hề hề, khẽ nói: “Thực ra ấy mà, kỹ thuật này của tôi vẫn chưa hoàn toàn luyện thành tài, cho nên không nói với em. Hơn nữa, đây là ‘cơ mật thương nghiệp’, tôi định đợi tới cuộc đua đường núi cho đối phương không kịp trở tay!”

“Chưa hoàn toàn luyện thành tài?”

Lâm Mộng Vân có chút ngoài ý muốn, lúc nhìn thấy vừa rồi, cú đánh lái tốc độ cao đó rất hoàn mỹ, sao còn chưa thành tài?

Có lẽ còn cần chỗ hoàn mỹ hơn nữa đi?

Lâm Mộng Vân cũng không nghĩ quá nhiều, tùy tiện nói: “Vậy anh cố lên, nhanh chóng luyện thành, giúp đội toàn thắng trong cuộc đua đường núi.”

Dương Tuấn Thiên gật đầu: “Không thành vấn đề!!!”

Vừa xoay người, Lâm Mộng Vân đã nhìn thấy một khuôn mặt xa lạ trong đám người.

“Anh ta là ai?”

“Anh ta? Haha, là tay đua ông Lâm vừa ký kết.”

Lâm Mộng Vân lập tức hứng thú, đã rất lâu không có người mới gia nhập rồi.

Cô ta hỏi: “Anh tên gì? Trước đây thuộc đội vào?”

Không đợi Giang Nghĩa trả lời, Dương Tuấn Thiên cười lạnh nói: “Anh ta tên Giang Nghĩa, trước đây à, là một bác sĩ!”

“Bác sĩ?”

“Ừ, chả biết anh Lâm nghĩ thế nào, cho một người ngoài ngành vào đội, thật là.”

Lâm Mộng Vân lại không quá bài ngoại, mỉm cười nói: “Giang Nghĩa, anh cố lên, dù không phải xuất thân chuyên nghiệp, chỉ cần cố gắng luyện tập, tin rằng anh sớm muộn cũng sẽ có ngày được lên trường đua.”

Lúc mọi người ăn uống cười đùa, liền nghe thấy từng trận tiếng xe hú hét.

Hơn mười chiếc xe thể thao siêu cấp lái vào.

Dừng ở bãi huấn luyện.

Mấy chiếc xe này đều là Lamborghini

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK