CHƯƠNG 441
Người nào cũng mặc bộ vest và đi đôi giày da, đeo kính râm.
Nhìn lướt qua, có ba bốn trăm người.
Kỳ Dương sững sờ, những người này từ đâu tới? Ông ta không nhớ mình có nhiều người như vậy.
Chẳng lẽ là người do ông chủ đưa tới?
Nghĩ đến đây lại thấy không có khả năng này, ông chủ sẽ không điều người từ nơi xa xôi đó đến đây để can thiệp vào chuyện của gia tộc bọn họ.
Rốt cuộc là ai?
Đám người vây kín lại hiện trường.
Kỳ Dương cùng thuộc hạ đều ngẩn người ra, động một cái cũng không dám, nếu là người của bọn họ thì họ cũng không sao cả, nếu là kẻ địch thì……
Đáng tiếc, điều lành mất linh mà điều xấu linh nghiệm.
Kỳ Dương đoán đúng, những người này thật sự là kẻ địch của ông ta.
Chỉ thấy tất cả những người đàn ông mặc vest đối diện với cùng một người – Giang Nghĩa, giơ tay chào.
“Chiến thần Tu La.”
“Thần La Thiên Chinh!”
Hai câu này là khẩu hiệu của Giang Nghĩa khi dẫn quân ở biên giới phía tây.
Thần La Thiên Chinh tượng trưng cho việc tất cả kẻ thù sẽ bị quét sạch hết mỗi khi quân đoàn ra tay.
Ở biên giới phía tây, hai câu mà kẻ địch sợ nghe thấy nhất chính là: Chiến thần Tu La, Thần La Thiên Chinh.
Thậm chí một số người còn chịu đến gặp Diêm Vương và Satan hơn là gặp phải chiến thần Tu La trong huyền thoại! ! !
Bây giờ chiến thần đã trở lại giang hồ.
Mọi thứ sẽ bị phá hủy!
Giang Nghĩa duỗi tay chỉ nói một chữ: “Diệt!”
Hàng trăm người được điều động chỉnh tề, đại quân giết tới, không ai địch nổi.
Đây là quân đoàn chiến đấu chính quy nhất, đám côn đô do Kỳ Dương trả tiền thuê được còn xa xôi lắm so với họ, chỉ trong vòng chưa đầy 5 phút đã quét sạch toàn bộ hàng trăm người của Kỳ Dương.
Như sông vỡ bờ, lũ chạy mất kiểm soát.
Nhưng nói thế nào đây không phải là chiến trường.
Giang Nghĩa không muốn giết những người này, anh chỉ là làm cho bọn họ biến thành người tàn phế, sau này đừng nghĩ tới việc hại người nữa.
Nhìn thấy hàng trăm thủ hạ bị tiêu diệt, Kỳ Dương tuyệt vọng lảo đảo ngã xuống trên mặt đất, thất thần nhìn về phía trước, không muốn tin những gì đang xảy ra trước mặt.
Rõ ràng là kế hoạch của ông ta rất hoàn hảo.
Tại sao nó lại đi vào ngõ cụt?
Lúc đầu có thể loại trừ bà già đó trên máy bay, rồi Kỳ Chấn có thể chết say trên bàn ăn, hoặc là tại sân vận động, sát thủ trong đó cũng có thể giải quyết hai người đó luôn.
nhưng!