Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 420

Nhất là khi gã ta nhìn thấy Giang Nghĩa đầy vẻ ‘nhà quê’, là kiểu người mà gã ta thích bắt nạt nhất ngày thường.

Bảo vệ bảo những người khác không cần vội vàng chạy tới, để Cage đánh Giang Nghĩa một trận trước.

Tuy nhiên …

Nắm đấm của Cage vừa vung về phía Giang Nghĩa, và không hiểu sao, gã ta lại cảm thấy một lực lượng cực lớn truyền từ trên bụng mình, cả người vô tình bay về phía sau!

Bùm! ! !

Cả người Cage chạm vào trên cây cột khắc rồng vàng, phun ra một ngụm máu đỏ.

Không ai có thể ngờ rằng Giang Nghĩa, người trông có vẻ thường thường lại có sức mạnh như vậy.

Điều quan trọng nhất là mọi người đều không nhìn thấy anh ra tay thế nào, tốc độ nhanh đến mức ngay cả mắt cũng không theo kịp.

Cage là một vị khách quan trọng của Stellar Jewelry, không dễ dàng bị xúc phạm.

Bảo vệ vội vàng, nhanh chóng hô hoán những người khác cùng nhau đối phó Giang Nghĩa.

“Người đâu, bắt con hàng này lại!”

“Dám đến Stellar Jewelry của chúng ta làm loạn, haha, hôm nay cho ngươi biết chữ ‘chết’ viết như thế nào!”

Ngay lập tức, một nhóm lớn nhân viên bảo vệ lao ra, ai nấy đều trang bị gậy gộc, vũ trang đầy đủ.

Một đấu hai mươi.

Không ai coi trọng Giang Nghĩa

Lúc này, một nhóm người vây quanh một cụ già bước vào cửa hàng.

Ngừng tay.”

Giọng cụ già cất lên, mọi người đều dừng lại và cung kính đứng lại.

Khi nhân viên bảo vệ nhìn thấy ông già, cơ thể của ông ta run lên vì sợ hãi, và ông ta không dám thở.

“Có chuyện gì vậy?” Cụ già hỏi.

“Báo cáo bà cụ, có người đã đánh cắp thẻ VIP tối cao của Stellar Jewelry của chúng ta, còn làm bị thương khách mời Cage. Tôi đang dẫn các huynh đệ đi bắt lấy.”

“Ồ? Cho ta xem thẻ.”

Bảo vệ đưa thẻ.

Cụ già liếc nhìn, nét mặt thay đổi ngay lập tức.

Bà bước nhanh đến chỗ Giang Nghĩa, trên mặt nở một nụ cười.

“Giang Thần y, là cậu.”

Giang Nghĩa liếc bà một cái, người trước mặt chính là người anh gặp trên máy bay lúc sáng.

“Chào bà lão.”

Nhìn thấy Giang Nghĩa quen với bà cụ, nhân viên bảo vệ sợ tới mức mặt tái xanh. Vốn muốn thể hiện một lượt với bà cụ, bây giờ coi như cong đời.

Cục diện này, ngay cả một kẻ ngốc cũng có thể thấy Giang Nghĩa không phải là người phàm

Giang Nghĩa ngượng ngùng nói: “Tôi vốn muốn dùng tấm thẻ này để tiêu xài, nhưng không ngờ lại bị nhầm thành kẻ trộm, còn có Cage…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK