Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 427

Kỳ Dương gật đầu, “Được đấy, có chút tửu lượng, khó trách dám thách thức tôi. Lại tới!”

Ông ta bưng lên một bát rượu khác, Giang Nghĩa theo sát uống ba bát.

Bạn một bát, tôi một bát.

Hai người tiếp tục uống không ngừng, chẳng mấy chốc rượu trên bàn đã uống hết, lập tức có người mở ra một chai khác, hai người cũng không nói nhảm, ngẩng đầu uống cạn.

Dần dần, Kỳ Dương không thể nhịn được nữa.

Ông ta đã uống hết tám bát rượu rồi, tám bát lớn đấy!

Đây là bát ăn, lại uống là rượu trắng, người thường đều đã ngất xỉu và nôn mửa từ lâu, Kỳ Dương vẫn có thể đứng vững thì tửu lượng đã được tính là rất tốt.

Lại nhìn đến Giang Nghĩa, mặt không hồng hơi thở không gấp, nhàn nhạt rót đầy ba bát rượu.

“Lại tới?”

Một ngàn chữ phắc lướt qua trong lòng Kỳ Dương, thầm nghĩ đây còn là phàm nhân sao? Đúng là quái vật mà.

Tính ra thì Giang Nghĩa cũng đã uống hai mươi tư bát rượu, tại sao lại không say?

Ngay cả khi không say, cũng phải căng bụng, đúng không?

Sau bao nhiêu năm uống rượu, Kỳ Dương lần đầu tiên gặp được đối thủ, đập bàn hét lớn: “Lại đến, lại tới!”

Ông ta cầm bát lên muốn uống.

Kết quả là do đã uống quá nhiều nên không cầm nổi cái bát.

Xoảng một tiếng, rượu đổ đầy trên mặt đất.

Giang Nghĩa cười nói: “Được rồi, đây coi như là ông đã uống, tôi sẽ cùng ông đi đến cùng.”

Không nói nhiều, lại là ba bát xuống bụng.

Lần này, Kỳ Dương hoàn toàn bị làm cho choáng váng, ông ta lỡ tay làm đổ bát rượu, đối phương lại nhận là đã uống rượu.

Ha hả, tửu lượng của hai người chẳng ngang nhau chút nào.

Kỳ Dương vẫn còn muốn uống, nhưng đã không còn dư sức, vì vậy mà ngã xuống đất một tiếng, nằm lăn quay trên mặt đất, trong miệng nói lộn xộn mấy từ ai nghe cũng không hiểu.

Bà cụ không chịu nổi nữa, phất tay một cái đã có người đưa Kỳ Dương xuống.

Quay đầu, bà nói với Giang Nghĩa với sự biết ơn: “Giang thần y, cậu đã giúp nhà họ Kỳ của chúng tôi một lần nữa, không những không làm tổn thương con trai thứ hai của tôi, mà còn bảo toàn cho con trai cả của tôi, giải quyết thành công một nguy cơ tiềm ẩn. Tôi thật sự không biết phải cảm tạ thế nào, ngàn vạn cảm tạ cũng không đủ để báo đáp ân tình cao cả của cậu. ”

Giang Nghĩa lại không để ý nhiều mà cười.

“Đừng khách sáo, bà cụ, tôi chỉ là khát nên muốn uống chút thôi.”

“Bà không ghét bỏ tôi ăn ké uống ké là được.”

“Ơn nợ gì, đừng nhắc tới.”

Bà cụ vô cùng cảm động, ngày nay quả thực không có nhiều người trẻ tuổi vừa có năng lực vừa có phẩm chất đạo đức cao như Giang Nghĩa.

Thậm chí có thể nói không có ai khác ngoài Giang Nghĩa.

Bà cụ đã sống lâu như vậy, gặp không biết bao nhiêu người, có thể nói Giang Nghĩa là người bí ẩn và mạnh mẽ nhất trong số những người mà bà từng gặp.

Trước đây, bà chỉ nghĩ rằng Giang Nghĩa chỉ là một bác sĩ tài giỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK