Mục lục
Chiến Thần Tu La
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 665

Thép trên những chiếc xe tải lớn đầu tiên hoàn toàn không có vấn đề gì, đó là hàng cô cần, nhưng thép trên mấy chiếc xe sau thì lại có vấn đề.

Số thép ở những xe sau dù nhìn như thế nào đi nữa cũng trông giống như hàng loại hai, chất lượng không đảm bảo đầy đủ những tiêu chuẩn quy định!

Trong ánh mắt của Đinh Thu Huyền toát lên sự tức giận, cô trách mắng: “Thiêu Hồ Tử, tất cả thép trên mấy chiếc xe sau đều kém chất lượng, ông dùng loại hàng này cho có lệ với tôi thôi phải không? Định qua mặt tôi sao?”

Thiêu Hồ Tử phả ra một làn khói thật dài, thờ ơ nói: “Em gái à, nói gì mà khó nghe quá vậy! Gì mà hàng loại hai chứ? Hàng của Thiêu Hồ Tử tôi từ trước đến giờ không có chuyện kém chất lượng.”

“Tôi cũng nói thẳng luôn với cô em, số hàng này ngày hôm nay, nếu như cô cần thì lấy đi.”

“Còn nếu không cần thì thôi, mời cô đi cho.”

Đinh Thu Huyền tức đến run người: “Thiêu Hồ Tử, chúng ta đã ký hợp đồng rồi đấy!”

“Ồ? Vậy sao? Vậy thì cô kiện tôi đi. Tôi không ngại nói cho cô biết, ở Long Dương Viên, cô không có cơ hội nghĩ tới hai từ thắng kiện đâu, thậm chí cô còn không bước nỗi qua cửa toà án nữa đấy, biết vì sao không, vì cô đã bị giết rồi!”

Những lời lẽ này rõ ràng là đang công khai ức hiếp người vùng khác mà!

Thiêu Hồ Tử là một kẻ chuyên bắt nạt người khác ở địa phương, ông ta vốn dĩ không sợ một người phụ nữ nhỏ bé yếu đuối như Đinh Thu Huyền chút nào.

Giang Nghĩa lắc đầu bất lực.

Anh sớm đã đoán trước được mọi chuyện sẽ diễn ra như vậy, Thiêu Hồ Tử sẽ không giao hàng, cũng sẽ không hoàn lại tiền, ông ta thậm chí còn không sợ bị kiện, không sợ bất cứ điều gì.

Nếu dám lời qua tiếng lại với Thiêu Hồ Tử thì một đám côn đồ hung hăng dưới quyền của ông ta sẽ không nhắm mắt làm ngơ, hầu hết mọi người đều không phải là đối thủ của ông ta.

Đó là cách thức làm việc của Thiêu Hồ Tử nhỉ?

Giang Nghĩa thở dài một hơi, xem ra không dùng vũ lực thì không giải quyết được chuyện này rồi.

Thiêu Hồ Tử cũng nhìn ra được suy nghĩ của Giang Nghĩa, cười nói: “Sao nào? Cậu muốn động tay động chân à?”

Vừa nói dứt lời, ông ta vỗ tay hai tiếng, một nhóm người cầm hung khí sắc bén ngay lập tức xông ra.

Đám người đó tách ra, một người đàn ông tóc dài, ăn mặc luộm thuộm, gầy như que tăm bước ra, khóe miệng anh ta có máu chảy ra, nhưng là máu của người khác.

“Để tôi giới thiệu một chút nhé.”

“Người này là Quỷ Nam đứng đầu trên bảng xếp hạng hắc quyền của sàn đấu ngầm.”

“Sở thích duy nhất là ăn thịt người, Giang Nghĩa, hôm nay tôi sẽ cho cậu ta thưởng thức thịt của cậu.”

“Quỷ Nam, ăn cậu ta!”

Khóe miệng của Quỷ Nam hơi nhếch lên, anh ta lao về phía Giang Nghĩa như một cơn gió.

Tốc độ nhanh như chớp này thật không thể tin nỗi.

Những người khác nhìn thấy Quỷ Nam xông lên, không một ai dám đến gần anh ta vì lúc này Quỷ Nam đã phát điên lên, mất hết tính người, tấn công bừa bãi.

Quỷ Nam lè cái lưỡi dài ra, trong nháy mắt vòng ra sau Giang Nghĩa, móng tay giống như một con dao sắc muốn đâm vào cổ Giang Nghĩa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK