CHƯƠNG 646
Sau khi họ rời đi, Răng Hổ đến và nói: “Đại ca, số lượng mà họ muốn nhiều hơn gấp đôi hàng trong kho của chúng ta. Chúng ta lấy đâu ra nhiều hàng như vậy để giao cho họ?”
Thiêu Hồ Tử cười khẩy: “Giao một nửa là được rồi, nửa còn lại thế hàng loại hai vào.”
“Gì cơ? Lỡ bọn họ phát hiện thì sao?”
“Lỡ như bị phát hiện …” Thiêu Hồ Tử cười ranh mãnh nói: “Mày đi thả “Quỷ Nam” ra đi. Bị nhốt lâu như vậy, đã đến lúc cho hắn ra ngoài kiếm ăn rồi.”
Quỷ Nam, người đàn ông đứng đầu trong bảng xếp hạng Hắc Quyền thế giới ngầm.
Cho đến nay vẫn chưa từng thua trận.
Đây là cơn ác mộng của tất cả các võ sĩ, một sự tồn tại giống như ma quỷ, hung ác và đáng sợ.
Răng Hổ nuốt nước miếng: “Đại ca, Thực sự phải vậy sao? Nếu như thả Quỷ Nam ra, e rằng sẽ chết rất nhiều người.”
Thiêu Hồ Tử cười nói: “Sợ gì? Bảo mày làm thì mày làm đi.”
“Vâng.”
Răng Hổ không dám nói gì, quay người làm theo lệnh của Thiêu Hồ Tử.
Thiêu Hồ Tử tự lẩm bẩm một mình: “Giang Nghĩa, ngày mai mày sẽ biết cái gì gọi là núi này cao còn có núi khác cao hơn! Tao phải đoạt Đinh Thu Huyền cho bằng được!”
Khi họ rời khỏi nhà máy, những công nhân đó lại thấy Đinh Thu Huyền, mặc dù họ vẫn có chút “thèm khát”, nhưng chỉ cần nhìn thấy Giang Nghĩa, họ sẽ bị doạ cho lui về sau ba thước, không dám có tí động tác thừa nào.
Chuyến này Giang Nghĩa đã khiến họ hiểu sâu sắc thế nào là khủng bố.
Hai người nghênh ngang rời đi, nhưng lần này không có bất kỳ ai dám tự tìm đường chết nữa.
Ra khỏi nhà máy, lên ô tô.
Giang Nghĩa nổ máy và rời đi.
“Bây giờ chúng ta đi đâu?” Đinh Thu Huyền hỏi.
“Trở về khách sạn thôi.”
Long Dương Viên không phải là một nơi tốt đẹp gì, cho dù Giang Nghĩa rất mạnh mẽ, nhưng vì sự an toàn, tốt hơn là không nên chạy loanh quanh một cách tùy tiện.
Yên ổn ở khách sạn đến trưa mai thu dọn đồ rồi về.
Nếu mọi việc đều suôn sẻ thì sẽ như thế.
Đinh Thu Huyền hỏi: “Giang Nghĩa, anh có nghĩ Thiêu Hồ Tử sẽ cung cấp cho chúng ta tất cả hàng hóa như đã thỏa thuận không?”
Mặc dù ông ta đã ký hợp đồng, nhưng một người như Thiêu Hồ Tử, ma mới biết liệu ông ta có tuân thủ hợp đồng hay không.
Nếu ông ta không tuân thủ hợp đồng thì lại phải kiện ông ta, một mớ chuyện nghĩ tới là phiền.
Giang Nghĩa mỉm cười: “Bây giờ nghĩ nhiều cũng vô ích, trưa mai mọi chuyện sẽ có lời giải đáp. Nếu ông ta tuân thủ theo hợp đồng thì mọi người đều vui vẻ. Nhưng nếu ông ấy có ý không muốn tuân thủ hợp đồng thì anh hứa với em nhất định sẽ khiến ông ta phải tự mình gánh chịu.”