Ăn cơm xong, Thiết Tâm Nguyên về phòng ngủ trưa, mơ mơ màng màng nghe thấy mẹ cãi nhau với ai, bò ngay dậy chạy ra ngoài. Mẹ đang đứng ở cửa, ngực phập phồng, xem ra tức giận không vừa, lại nhìn đối diện, thấy một người trung gian đi giày âm dương, cười tủm tỉm đứng ngoài phạm vi hoàng thành, bộ dạng ăn chắc. “ Thiết nương tử, cửa hiệu nhà cô cháy rồi, mảnh đất đó chẳng còn đáng tiền, người ta bỏ tám mươi quan là tốt đấy, sao từ chối. Đợi thời gian nữa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.