Mẹ con Thiết gia tất nhiên không có tư cách đi cửa chính, cùng một đám hàng xóm Tây Thủy Môn đứng ở cửa bên, còn phải đợi điểm danh mới được vào, ai nấy đều mặc áo mới đẹp đẽ, nhưng khuôn mặt chẳng có nổi một nụ cười, gặp nhau chỉ gật đầu cho có lệ. Tiếng hát của Lão Lương tất nhiên cũng truyền vào tai Vương Nhu Hoa, thở dài: “ Lương ca ca chuyến này e không qua nổi.” Cẩu chưởng quầy hiệu lương thực cười thảm:” Chúng ta thì qua nổi sao, cửa hiệu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.