Thiết Tâm Nguyên không chậm trễ một giây rải dầu khắp nơi, đốt rèm chạy về khách sạn thây chất thành đống. Hứa Đông Thăng ôm một cái cường nỏ kỳ quái nhìn Thiết Tâm Nguyên chạy qua chạy lại, từ xa hỏi:” Nữ nhân của ngươi đâu?” “ Bị bắt mất rồi, lão ca giúp ta cướp về được không?” “ Bắt rồi thì thôi, ca ca chia cho ngươi một người khác.” Thiết Tâm Nguyên cười lắc đầu, xuyên qua vòng phòng vệ của Hứa Đông Thăng về phòng, ngoài kia sắp loạn lắm rồi. Gió bắc gào...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.