Mười roi đánh xuống, Thiết Tâm Nguyên mồ hôi đầm đìa, mặt không còn sắc máu, Úy Trì Chước Chước thì đã ngất xỉu. Lập tức hai phó phụ chu đáo giúp họ bôi thuốc trị thương, Trương ma ma lúc này mới quỳ xuống đất:” Đại vương thứ tội.” “ Không trách bà, là lỗi của ta.” Giọng Thiết Tâm Nguyên lạc đi, cúi đầu trước gia pháp không có gì mất mặt: Trương ma ma khấu đầu rời phòng, mấy thị nữ vừa khóc vừa chạy vào, dìu Úy Trì Chước Chước lên giường, Thiết Tâm Nguyên cố nén đau đứng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.