Thiết Tâm Nguyên ngẩng đầu nhìn Tôn Dương chính điếm, cái cổng chào vẫn còn, nhưng tơ lụa trên đó trải qua nắng giải mưa dầm đã dần dần phai sắc. Ánh đèn rực rỡ, người qua kẻ lại, không ngừng có phú thương cự cổ, đạt quan quý nhân đi lên đài cao, bước chân vững vàng, nghi thái ưu nhã, tận lực để lại bóng lưng mỹ hảo nhất có những người ngẩng đầu ngưỡng mộ nhìn mình. Thiết Tâm Nguyên gấp quạt lại:” Ngươi nói xem ai sẽ đón tiếp chúng ta, Đặng bát gia không tệ,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.