Thiết Tâm Nguyên đứng lên nhìn theo hướng Hứa Đông Thăng chỉ, ở chân trời có hai bóng đen lẽo đeo theo sau bọn họ:” Sao không giết chúng đi?” Hứa Đông Thăng lắc đầu:” Không cần, giết con này sẽ có con khác, huống hồ bọn chúng thích phục kích, nếu phái ít người đi, rất có thể rơi vào bẫy của chúng.” Thiết Tâm Nguyên chưa bao giờ thấy sói hoang ở Đại Tống, còn đời sau sói thấy người là chạy làm gì dám lẽo đẽo theo sau thế này. “ Lát nữa nghỉ tối ngươi kiếm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.