Vương Nhu Hoa từ trong xe ngựa thò đầu ra, nhìn bóng lưng công chúa nói:” Nhìn rõ rồi chứ, nữ hài tử như vậy, con không nuôi không nổi đâu.” Thiết Tâm Nguyên nhe răng cười:” Hì hì, con nuôi không nổi nàng thì để nàng nuôi con, con dễ nuôi lắm.” Vương Nhu Hoa vươn tay đánh:” Không có tí cốt khí nào, chẳng phải người đọc sách không ăn của bố thì sao?” “ Đương nhiên con không ăn rồi, nhưng nếu nàng ấy cầu xin con thì là chuyện khác.” “ Mặt con thật là dày,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.