Ván cờ dài tới mấy cũng phải kết thúc, huống hồ Triệu Trinh và Triệu Uyển chẳng phải là người mê cờ, đến cuối cùng hai cha con chỉ tùy ý bỏ quân cờ vào khoảng trống, đến khi không còn kẽ hở nào nữa. Triệu Trinh lần nữa đưa tay vuốt tóc nữ nhi:” Trời muộn rồi, con đi nghỉ đi, khi xuất giá nhất định phải là công chúa xinh đẹp nhất của Đại Tống.” Triệu Uyển gật đầu, đột nhiên quỳ xuống đất, ôm lấy chân Triệu Trinh khóc lớn. Triệu Trinh đứng ngây ra một lúc, ánh mắt dần
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.