Thiết Tâm Nguyên rùng mình, thường ngày thấy ông ta khúm núm với Mục Tân mà quên mất đây thằng cha này là gian thương kiêm cường đạo tung hoành biên tái mấy chục năm:” Này nếu lão ca ngươi thích thì nói một tiếng, ta còn bảy viên cho ngươi hết, không cần cướp.” Hứa Đông Thăng cười ha hả vỗ vai y:” Đồ của ngươi thì tất nhiên không thể cướp, nhưng đã thành của người khác, lão tử là đại đạo làm sao bỏ qua được? Vừa được đồ lại vừa được ngươi nợ ân tình, chẳng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.