A Đan vẫn rên hừ hừ trên giường, Nhất Phiến Vân vẫn ngồi lẩm bẩm với con sơn tiêu, ba tên thích khách thì như lợn bám vào chấn song kêu àm ĩ đòi ăn. Bảo thủ vệ đi ăn cơm, chuyện này rất bình thường, Úy Trì Văn khi làm một vài việc cũng đuổi người khác đi nên không ai nghi ngờ gì. Cơm của Nhất Phiến Vân đơn giản, một cái bánh, một bát canh có ít rau, lão già đó chỉ mới uống một ngụm canh đã cười quỷ dị:” Ngươi muốn ta ngủ à?” Nói xong đẩy bát
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.