Thiết Tâm Nguyên giúp công đẩy một cái thôi, còn lại là giao cho nàng, nàng càng đu càng cao, cuối cùng cao bằng thanh ngang luôn, làm y sợ đứng tim. Chẳng may nàng rơi xuống, hoàng đế nhất định chôn mình dưới cái xích đu này. Tiếng cười như chuông bạc của công chúa truyền rất xa, đối diện với những ánh mắt nghi ngờ, Thiết Tâm Nguyên phải liên tục gọi "Triệu huynh", tránh người ta cho rằng mình dẫn diễm đồng đi chơi. “ Đám nữ tử kia chẳng biết chơi xích đu.” Công chúa nhẹ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.