Đêm đã khua, nhưng trung đường của Vương gia vẫn còn sàng đèn. “ Độc tọa trì đường như hổ cứ, lục ấm thụ hạ dưỡng tinh thần, xuân lai ngã bất tiên khai khẩu, na cá trùng nhi cảm tố thanh? Thế nào, có hai câu sau giống chấm mắt cho rồng, cái danh thần đồng không phải hư danh.” Vương Tổ gấp tờ giấy để lên bàn:” Thơ hay dở chỉ là thứ yếu, lão phu coi trong cái khí thế không chịu khuất phục của nó, tiếc là đứa bé này không có thi văn khác truyền...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.