Chẳng có gì ngạc nhiên, mẹ say luôn. Rượu nho Tây Vực mặc dù ngòn ngọt, uống rất dễ chịu, đó là vì khi ủ rượu không tháo hết nước đường, nên người ta say rất từ từ, say mà không biết. Nhìn Vương Nhu Hoa bước đi xiêu vẹo, đám dã nhân càng reo hò lớn, đơn thuần cho rằng Vương Nhu Hoa nhận rượu của mình là tiếp nạp mình rồi. Nghe tiếng nôn ọe của mẹ ở trong phòng, Thiết Tâm Nguyên ở ngoài đi vòng tròn như lừa kéo cối xay. Mãi mới thấy Trương ma...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.