Hai mục nô xách Trương Thông ra khỏi thùng, cắt đứt thừng trên người, quay đầu nhìn lại thùng nước đen kịt, chính bản thân hắn cũng thấy xấu hổ. Vết thương trên chân được bôi dược cao mát lạnh, sau đó dùng vải bọc lại, cuối cùng mặc bộ quần áo sạch sẽ chưa từng thấy trong đời, Trương Thông cứ hoang mang đứng ngây ra như phỗng, vẫn không thể thích ứng với hoàn cảnh mới. Thấy hắn vẫn còn có thể đứng vững được, Mạnh Nguyên Trực cực kỳ tán thưởng, tên này có nền tảng gân cốt rất
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.