Phóng ngựa dưới mặt trời hơn nửa ngày trời, Thiết Tâm Nguyên khát khô cổ, nhảy xuống ruộng nhổ hai cây củ cà rốt, rửa bên kênh, cho vào miệng nhai rau ráu. Trạch Mã nhận lấy một cây, bắt chước y nhai chẳng có tí hình tượng nào, chỉ là đôi mắt cứ ngáo ngơ đảo tròn xung quanh. Sản vật trong ruộng vô cùng phong phú rồi, chỉ là dưa bở còn chưa chín, Thiết Tâm Nguyên cúi xuống ngửi ngửi một quả dưa to, chẳng thấy có mùi thơm, tiếp tục gặm cà rốt. Một dã nhân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.