Một người Tây Vực vốn đứng bện dây thừng ngoài sân, đợi Lãnh Bình đi rồi liền vào trong lều của Mạnh Nguyên Trực, bỏ mũ da ra, lộ cái đầu trọc lốc, nói:” Không thể giữ Hạ Nguyên Ngũ nữa.” Mạnh Nguyên Trực nhạt giọng nói:” Không chỉ hắn, phàm là thứ họa hại đều không thể giữ lại, niệm tình hắn vạn dặm xa xôi tới Tây Vực nên ta chưa xử lý, giờ hắn lại làm chuyện ngu xuẩn gì nữa?” Người kia vỗ vỗ cái đầu trọc lóc:” Hắn bất mãn với an bài của đại vương, nếu
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.