Khi mặt trời lấp ló sau dãy núi, đám gà trong sơn cốc gáy le te, một ngày mới bắt đầu, sơn cốc yên tĩnh thoáng một cái trở nên rộn ràng. Trạch Mã không dám tin trên đời có người biến chuyện ăn uống thành hoành tráng như thế, nàng chưa bao giờ thấy nồi cơm nào lớn hơn thế. Một cái nồi cháo mà nàng đứng giữa giang rộng tay ra cũng không với tới hai bên đang nấu cháo mạch sôi ùng ục. Hai tráng hán mình trần dùng xẻng gỗ lớn đang ra sức nguấy cháo....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.