Nằm trong thùng nước ấm áp , Thiết Tâm Nguyên vẫn còn thắc mắc:” Vì sao lại là ta?” Hứa Đông Thăng đứng ngắm trăng bên cửa cảm khái:” Mục Tân trưởng lão nhìn trúng ngươi từ hai năm trước, người ở Đại Tống mười năm, nói rằng giao lưu học vấn không bằng dùng các loại ánh mắt khác nhau nhìn Đại Tống, muốn tìm ra viên trân châu đẹp nhất trong loài người.” “ Có người tiến cử ngươi, chẳng biết là may mắn hay bất hạnh của ngươi, Mục Tân trưởng lão rất tin tưởng người đó,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.