Ngoài sân có tiếng người cười đùa, Vương An Thạch nhíu mày, vì đó là giọng Úy Trì Văn. Ông ta không thích thiếu niên giảo hoạt này, tuy hắn lúc nào cũng tươi cười lễ phép, Vương An Thạch cảm giác rất nguy hiểm, thậm chí ngửi thấy mùi máu tanh đậm đặc. Úy Trì Văn nở nụ cười cực kỳ sáng lạn thi lễ với Vương An Thạch:” Tiên sinh, đại vương nhà ta nói chỉ cần tiên sinh xem văn biểu này, đồng thời tổng kết ra kết quả sẽ có thu hoạch lớn.” Vương An Thạch không ngồi dậy
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.