Buổi tối cắm trại, Thiết Tâm Nguyên thấy bệnh của mình càng nặng, tứ chi mềm nhũn vô lực, nhưng đầu óc thì tỉnh táo, thi thoảng có ý nghĩ kỳ lạ xẹt qua, đó là tác dụng của nấm. Thuốc của Hứa Đông Thăng chẳng được tích sự gì, gì mà tiểu sài hồ, gì mà liên kiều, ăn cả nồi rồi mà vẫn sốt. Mục Tân vẫn chưa về, sau đêm biến mất kỳ quái đó, ông ta không xuất hiện nữa, mà ông ta lại là y sinh giỏi nhất đội lạc đà. Chỗ cắm trại hôm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.