Khi Hứa Đông Thăng tới nơi thì Thiết Tâm Nguyên vừa xử lý xong tấu chương cuối cùng, lòng phiền muộn, ra hiệu hắn cùng ra ngoài đi dạo. “ Cáp Mật không có nhân tài.” Thiết Tâm Nguyên nhìn bóng Thiên Sơn thấp thoáng dưới ánh trăng, cảnh đẹp vẫn chẳng giúp y kìm được tiếng thở dài: “ Cơ sở nhân khẩu của Cáp Mật quá kém, nhân tài chân chính sao có thể thành lưu dân, người ngay cả một miếng cơm nóng cho phụ mẫu thê nhi cũng không kiếm nổi thì sao xứng gọi là nhân tài.
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.