Triệu Uyển nhéo Thiết Tâm Nguyên một cái, nàng giữ gìn ra sao tự biết, nàng sợ nhất là bị hiểu lầm, giờ yên tâm hẳn, nhưng nhìn tấm khăn lụa trắng tin lại cuống lên:” Phu quân, thiếp thân vẫn phải có lạc hồng, Trương ma mã dặn bảy tám lần rồi, nhất định phải giữ lại ...” “ Thế thì dùng khăn tay thấm máu ở chỗ nàng vừa cắn ta ấy, vừa rồi ta đau tới mức suýt nữa cắn trả rồi.” Thiết Tâm Nguyên giang tay ra, cụt hứng vô cùng: “ Ồ..” Triệu Uyển lóng ngóng dùng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.