“ Tay vẫn đau, vai vẫn mỏi.” Úy Trì Chước Chước dậy rồi, nhưng lười không động đậy, như mèo nhỏ làm nũng với Thiết Tâm Nguyên: Thiết Tâm Nguyên thu lại ảo tưởng, bóp cánh tay cho nàng, tuy chẳng được tích sự gì, nhưng Úy Trì Chước Chước vẫn thích. “ Đại vương, thực ra hạnh ngon nhất đều bị thiếp ăn trên cây đấy.” Úy Trì Chước Chước hí hửng nói nhỏ: Thiết Tâm Nguyên cười khổ, nữ nhân này rốt cuộc vì báo thù Triệu Uyển đã ăn bao nhiêu hạnh, vỗ mông nàng một cái, bực mình nói:”
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.