Nghĩ thông rồi, Thiết Tâm Nguyên nhanh chóng bình tĩnh lại, chuyện đã thế này không bằng chủ động. Triệu Uyển còn chưa nói hết bỗng thốt lên một tiếng, thì ra Thiết Tâm Nguyên đã ôm lấy vòng eo mảnh mai của nàng, ngọc thủ theo bản năng đưa lên chắn trước ngực, cuống quýt nói: “ Ngươi…ngươi làm gì đấy? Buông ta ra.” Thiết Tâm Nguyên không đáp mà dùng cả hai tay kéo thân thể mềm mại yêu kiều của nàng vào trong lòng mình, Triệu Uyển hoảng loạn cựa mình, chỉ là hai người cao gần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.