Con bà nó, Thiết Tâm Nguyên làu bàu chửi, đám sa đạo này may mắn hơn mình khi làm cường đạo nhiều, ít nhất không phải đối diện với đám người nghèo rớt tuyệt vọng, càng không phải có gánh nặng tâm lý gì. Vì đây chính là cướp của người giàu chia cho người nghèo. Bất kể y hay Hứa Đông Thăng, cướp được của một trong hai người là giàu to. “ Bao nhiêu!?” Hứa Đông Thăng ngửa đầu hỏi phó dịch cảnh giới trên cao: “ Vài chục, không quá năm mươi.” Thế là Mạnh Nguyên Trực...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.