“ Đi!” Âu Dương Tu đột nhiên đi vào nói, hắn nằm xuống lại ngồi dậy, không sao ngủ nổi: “ Học, học sinh chuẩn bị hành lý ngay, giờ đi vẫn kịp, Thiết thanh oa hẳn không dám ngăn chúng ta.” Tô Thức đứng bật dậy, lắp ba lắp bắp: “ Ta nói đi tới Cáp Mật thành.” Tô Thức nhũn chân:” Tiên sinh, không được, nơi đó nhất định là không khác gì địa ngục.” “ Vậy cũng phải đi, xem xem rốt cuộc còn cứu được bao nhiêu người.” Giọng Âu Dương Tu vô cùng dứt khoát: Một lúc sau Âu Dương
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.