Thiết Tâm Nguyên không hề biết rằng mình đã trở thành thùng rác chuyên dụng của Mạnh Nguyên Trực, bị người ta đổ hết tội lỗi lên đầu, y đang cùng Tát Già thượng sư thảo luận chuyện xây dựng chùa. Tiền tài qua tay mà không lột da một phen thì không phải là Thiết Tâm Nguyên, huống hồ bây giờ y chẳng dư dả mấy. “ Thuộc hạ của ta không phải là nô lệ của thượng sư, nên phải trả tiền công.” Tát Giả nhấp một ngụm trà gật đầu:” Được.” Thiết Tâm Nguyên thấy Tát Già...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.